Chuyện ly kỳ về cô gái tự nhận mình là người tình kiếp trước của Pharaoh

Thứ Ba, 16/06/2020 17:08 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Cô gái là người tình kiếp trước của Pharaoh này đã kể lại chi tiết chuyện tình cảm của mình và chúng khá khớp với các chi tiết trong lịch sử, thậm chí hé lộ cả những điều khác xa so với tưởng tượng của các nhà khảo cổ học.

Bà Dorothy Louise Eady từng làm dấy lên nhiều nghi hoặc khi bà tự nhận mình là người tình kiếp trước của Pharaoh. Một chuyên mục của tờ báo New York Times mô tả câu chuyện của cuộc đời bà như là một điều kỳ lạ nhưng có thật về linh hồn tái sinh.

Dù bên cạnh những ý kiến trái chiều cho rằng bà tô vẽ ra sự việc để gây chú ý nhưng không ai phủ nhận được rằng những ký ức tiền kiếp của bà đã giúp ích rất nhiều cho công việc khai quật nền văn minh Ai Cập cổ đại.

Bà có nhiều khả năng lạ như trò chuyện, yểm bùa và điều khiển rắn hổ mang, bà có thể dùng tay không để cho chúng ăn mà không sợ bị cắn. Người dân quanh vùng kể lại rằng bà từng nhảy xuống bể nước tại đền thờ Osireion để chữa bệnh cho bản thân hoặc đọc thần chú để chữa bệnh. 

Cô gái là người tình kiếp trước của Pharaoh 

 
 Bà Omm Seti và cháu gái vào năm 1976

Bà Dorothy cho biết từ năm 15 tuổi đã bắt đầu gặp phải những giấc mơ kỳ lạ và thường mộng du đi lang thang trong đêm. Bà cho biết mình được một linh hồn tên Hor-Ra ghé thăm suốt 12 tháng và kể cho cô nghe về kiếp trước.

Theo lời Hor-Ra thì kiếp trước của cô là một người phụ nữ Ai Cập tên là Bentreshyt, một nữ tu sĩ ở ngôi đền Seti I tại thành phố Abydos, Thượng Ai Cập. 

Bentreshyt là con gái một người lính làm việc cho Pharaoh Seti I và một phụ nữ bán rau. Người mẹ qua đời khi Bentreshyt lên 3 tuổi. Sau đó, Bentreshyt được đưa tới ngôi đền đền Kom-el-Sultancha và trở thành tu sĩ.

Năm 12 tuổi, Bentreshyt tuyên bố mình làm trinh nữ thánh hiến để thờ phụng thần Osiris (consecrated virgin).

Tuy nhiên, sau đó vài năm, khi vua Pharaoh Seti I đến ngôi đền và khi hai người có cơ hội gặp gỡ, yêu nhau nàng đã phản bội lời thề khi yêu rồi hiến dâng thân xác của mình cho nhà vua và đã có thai.

Bentreshyt đã khai điều này với Quan tư tế và để bảo vệ danh tính, tránh tai tiếng cho Seti I, nàng đã chọn cách hy sinh là tự sát, kết thúc cuộc đời mình ở tuổi 15 để ngăn không cho Pharaoh Seti I bị liên lụy.
  
Ngoài ra, cô còn được linh hồn Pharaoh, vua Seti ghé thăm. 
 
Những điều trên đều được Dorothy viết vào nhật ký của mình và toàn bộ sự việc dài 70 trang tất cả đều bằng tiếng Ai Cập cổ đại. 

Đối chiếu với lịch sử thì 1285 trước Công Nguyên, Pha-ra-ông Sety I khi đó 50 tuổi đang nghỉ ngơi ở khu vườn trong trong chuyến hành hương đến Abydos. Ông ở đây để kiểm tra công trình xây dựng đền thờ mới để thể hiện sự tôn thờ thần Osiris.
 
Ông đã gặp một nữ tu sĩ trẻ của Isis người không hề để ý đến sự có mặt của Pha-ra-ông trong vườn. Vị nữ tu sĩ tên là Bentreshyt 14 tuổi và cũng là người giữ đền, cha cô đi lính và mẹ thì đã chết khi cô được khoảng 3 tuổi.
 
Mặc dù khác nhau về tuổi tác nhưng hai người đã yêu nhau. Vài tuần sau họ đã gặp nhau nhiều lần trong bí mật đến ngày mà biên giới Ai Cập bị đe doạ và Pha-ra-ông Sety phải rời đi. Lúc này Bentreshyt đã mang thai và điều này bị các Tu sĩ cấp cao để mắt.

Lịch sử kể lại rằng Pha-ra-ông Sety đã quay trở lại Abydos và vô cùng đau buồn khi nghe tin cái chết của người yêu trẻ. Ông còn thề rằng sẽ không bao giờ quên Bentreshyt.
 

Cuộc sống thay đổi khi bô bé 3 tuổi ngã cầu thang 

 
Năm 1904, Dorothy Louise Eady chào đời ở một thị trấn ven biển thuộc London, Anh quốc. Gia đình theo đạo Thiên chúa và khi còn nhỏ bà thường xuyên đi lễ ở nhà thờ.

Mọi thứ diễn ra bình thường cho tới năm cô bé lên 3 và bị ngã cầu thang, tưởng như không kể qua khỏi nhưng điều không ai ngờ tới đó là Dorothy tỉnh lại ngay sau đó.

Nhưng niềm vui của bố mẹ Dorothy không trọn vẹn khi cô bé có nhiều biểu hiện lạ như không muốn hát thánh ca, đưa ra so sánh giữa Kitô Giáo với Ai Cập cổ đại, luôn miệng yêu cầu được "trở về nhà" dù đang ở cạnh bố mẹ.  
 
4 năm sau, trong một chuyến đi chơi tới Bảo tàng Anh, Dorothy chăm chú ngồi ngắm xác ướp rất lâu, hôn chân xác ướp và nhất quyết không về nhà với bố mẹ. Cô bé còn chỉ vào một bức tranh và nói: “Đó là nhà của tôi” và kể vanh vách từng chi tiết về ngôi đền thờ ai và chạy xung quanh các bức tượng trưng bày cổ vật Ai Cập. 

Kể từ đó, Dorothy rất nhiều lần viếng thăm bảo tàng. Tại đây, cô làm quen với ông Wallis Budge, người quản lý các cổ vật Ai Cập trong bảo tàng. Chính ông là người khuyến khích Dorothy học chữ tượng hình để theo đuổi kiến thức về nền văn minh Ai Cập Cổ Đại.
 
Người giáo viên ở lớp học đã rất kinh ngạc với khả năng tiếp thu nhanh chóng của cô đối với một môn học thông thường cần nhiều năm để nắm bắt. Khi được hỏi làm thế nào cô có thể học những ký hiệu phức tạp nhanh chóng đến vậy, Dorothy trả lời là cô bé không thật sự học chúng từ con số không, mà là nhớ lại ngôn ngữ cổ cô đã quên từ lâu.   
 
 

Đóng góp to lớn của Dorothy cho ngành khảo cổ

 
Năm 1931 chàng thanh niên người Ai Cập - Eman Abdel Meguid từng học gặp bà ở Anh khi ông còn là sinh viên và hai người kết hôn. Khi đến Ai Cập bà đã hôn xuống đất và nói rằng bà đã về nhà.

Hai vợ chồng sống ở Cairo và con trai của họ được đặt tên là Sety. Cái tên "Omm Sety" có nghĩa là "mẹ của Sety". Sau 4 năm hai vợ chồng bà ly hôn khi chồng phải chuyển đi Iran vì công việc nhưng bà không đi theo vì không muốn rời khỏi mảnh đất này.
 
Thời gian sau, Dorothy dọn đến sống ở làng Nazlat el-Samman bên cạnh Đại kim tự tháp Giza.
 
Tại đây, bà trở thành thư ký khảo cổ học Selim Hassan và người vẽ phác họa cho ông tại Cục Cổ vật Ai Cập. Cô là nữ nhân viên đầu tiên của Cục và là một người phụ tá đắc lực cho ông Hassan.
 
Sau 19 năm sống tại Cairo, Dorothy đã 52 tuổi và bà quyết định chuyển đến sống trong một ngôi nhà ở Abydos, gần ngọn núi Pega-the-Gap.

Theo tín ngưỡng cổ xưa, ngọn núi trên là con đường dẫn đến thế giới bên kia. Ở giai đoạn này, Dorothy bắt đầu được gọi là Omm Sety, nghĩa là ''mẹ của Sety''.
 
Trong một lần tới ngôi đền, Chánh thanh tra Sở Cổ vật đã thử kiểm tra kiến thức của bà, bà được yêu cầu đứng cạnh những bức tranh vẽ trên tường trong bóng tối, và sau đó nói rõ về chúng dựa trên những gì bà còn nhớ từ kiếp trước. Dường như bà không mắc phải bất cứ sai sót nào. 

Không những thế, bà đã giúp phát hiện ra khu vườn, nơi bà tin rằng mình đã gặp được Seti I lần đầu tiên. Các cuộc khai quật đã phát hiện ra khu vực trông hoàn toàn giống với những gì bà từng miêu tả về nó trong suốt thời kỳ cổ đại.
 
Bà cũng chỉ ra trong ngôi đền có một lối đi bí mật ở phía Bắc. Ngoài ra, Dorothy cũng cho biết dưới ngôi đền Seti I là một hầm thư viện với những ghi chép liên quan đến tôn giáo và lịch sử.
 
Những ký hiệu, hình ảnh cổ đều được bà giải mã, Dorothy biết trước nội dung trên các văn tự cổ dù chưa nhìn qua chúng hay những địa điểm, cổ vật bị thất lạc đều được bà xác định địa điểm khai quật một cách chính xác đến từng chi tiết. Dorothy được xem người dẫn đường, giúp giới khảo cổ học khám phá về nền văn minh cổ đại của Ai Cập. 
 
Bà Dorothy mất vào năm 1981, hưởng thọ 77 tuổi và được chôn cất tại nghĩa trang Coptic ở Abydos. Bà cho rằng cái chết sẽ cho phép bà đoàn tụ với người mình yêu.

Nhiều người vẫn cố gắng chứng minh rằng bà chỉ là kẻ đóng kịch tài tình nhưng ngược lại có những người ca ngợi bà. Nhưng dù thế nào đi nữa, không ai có thể phủ nhận những đóng góp và cống hiến to lớn của bà Omm Sety cho ngành khảo cổ.

(Tổng hợp)