(Lichngaytot.com) Xem bói để làm gì? Con người, ai cũng tò mò về tương lai, muốn biết vận mệnh của mình sướng hay khổ, giàu hay nghèo, thời vận thịnh hay suy... đều tìm đến những người coi bói toán để tham vấn, hầu dựa vào những lời khuyên đó mà làm theo. Tử vi, bói toán, đồng cốt đang lan rộng ra nhiều người, nhiều giới và nhiều nơi.
Xem bói để làm gì? Tự cổ chí kim, con người đã luôn tự hỏi rốt cuộc có số phận hay không? Nếu có thì là do ai định sẵn cho ngần đó sinh mệnh sống? "Ai" đó dựa vào đâu để viết ra số mệnh cho con người? Con đường định sẵn cho bản thân sẽ như thế nào? Đã định sẵn vậy thì con người sống còn có nghĩa lý gì, còn cố gắng làm gì? Nhưng nếu không có số phận, vậy tại sao ta lại sinh ra ở mảnh đất này? Tại sao lại là con cháu dòng họ này? Tại sao bố mẹ ta lại như vậy? Tại sao ta là nam mà không phải là nữ và ngược lại? Tại sao con người lại phải chết đi mà không thể sống mãi? Tại sao tới năm đó tháng đó, thời điểm đó tim liền ngừng đập, cơ thể ngừng hô hấp và vĩnh viễn trở về với lòng đất lạnh lẽo thâm u?
Có quá nhiều câu hỏi lớn xoay quanh một khái niệm số phận, trời đất thênh thang mà dương thọ ngắn ngủi, biết đến năm tháng nào có thể hiểu được cho thấu đáo? Nhưng dù câu hỏi nhiều tới bao nhiêu, rốt cục cũng chỉ để trả lời duy nhất một thắc mắc: "Rốt cục, tại sao mình được sinh ra".
Văn hóa Á Đông nặng về lối sống tập thể, trên có Vua, dưới có Gia Tộc, dưới nữa có vợ con và thế hệ sau. Ai cũng có nghĩa vụ cống hiến cho xã tắc, làm rạng danh dòng tộc, kế thừa và tiếp nối dòng chảy sinh sôi không được đứt đoạn, có như thế mới yên tâm mà nhắm mắt, thác xuống không thẹn với liệt tổ liệt tông. Dù cho ngày nay tư tưởng phong kiến này không còn nặng nề, nhưng chúng ta vẫn phải có nghĩa vụ với xã hội, vẫn phải báo hiếu song thân, vẫn phải kết đôi rồi sinh con đẻ cái. Như vậy dù chế độ cũ hay thời hiện đại, chúng ta vẫn là một mắt xích tiếp nối thế hệ trước và dẫn dắt thế hệ sau. Vậy thì đời sống có gì vui? Hơn 60 năm cuộc đời chúng ta học hành, phấn đấu, cống hiến, sinh con, nuôi con.... cả một quá trình dài đằng đẵng chỉ thấy có trách nhiệm là trách nhiệm. Vậy nhưng rốt cục lại không có cách nào đặt gánh trách nhiệm xuống.
Vì gồng gánh trên lưng quá nhiều trách nhiệm như vậy, con người không ngừng mưu cầu cho bản thân, mưu cầu cho thân tộc của mình, và để đảm bảo cho những mưu cầu đó, cần phải đi xem bói xem thế nào. Nền tảng các môn dùng để xem bói của phương Đông hiện nay thậm chí không thể tra được gốc tích, các cổ tịch đều chỉ quy về truyền thuyết cho thấy khao khát giải đáp vận mệnh của con người có ngay từ khi bước ra khỏi đêm trường mông muội. Ngay khi tồn tại hình thái tư hữu, biết phân biệt giàu nghèo cũng là khi con người biết nhìn trời ngắm đất, tự tìm ra quy luật để cố gắng giải đáp vận mệnh cho bản thân, cho cộng đồng. Từ đó tới nay trải qua mấy ngàn năm, từ 2 chữ Âm và Dương, từ nhận thức nguyên sơ đầy bản năng giữa sáng và tối cùng với nỗ lực không ngừng nghỉ, con người đã tự sáng tạo ra nhiều phương pháp hỗ trợ con người nhận thức vận mệnh bản thân, đoán trước cát hung để liệu bề tính toán.
Bé thì được xem để định trước tương lai. Hôn sự có lục lễ, trong đó lễ "vấn danh" để hỏi tên tuổi và bát tự của đôi trai, gái về nhờ thầy so xem có hợp duyên hay chăng. Sau lễ "vấn danh" là lễ "nạp cát", tức là nhà trai đã bói được quẻ tốt về cuộc hôn nhân. Sau lễ "nạp cát" là lễ "thỉnh kỳ", tức là nhà trai xin nhà gái ấn định ngày tốt để làm lễ cưới. Như vậy riêng trong vấn đề hôn sự, nửa số lễ đều do một vị thầy bói nào đó quyết định. Ở lễ "nạp cát" nếu người thầy bói bảo không hợp duyên, người khắc thê kẻ sát phu... thì đôi trai gái chỉ có hẹn kiếp sau may ra mới có thể nên duyên vợ chồng. Rồi thì thi cử cũng phải đi gieo một quẻ. Đầu năm đi gặp thầy xem xuất hành và năm mới ra sao, giữa năm lúng túng cũng lại phải tới gõ cửa thầy, cuối năm cũng muốn xem tổng kết một năm thế nào. Xây nhà xem được tuổi không, hợp hướng nào, động thổ tất nhiên phải chọn ngày giờ kỹ lưỡng. Nhà có người mất liền mời thầy xem giờ mất tốt xấu thế nào, có trùng tang hay chăng, tang sự thế nào, tụng kinh ra sao... Như vậy phàm là đại sự từ khi sinh ra đến khi chết đi, tất thảy đều cần được một vị thầy xem xét kỹ càng.
Nhưng xem rồi sẽ thế nào nếu người thầy báo một kết quả không như ý? Như là đứa trẻ sinh ra được phán số kiếp lụn bại, đánh mẹ chửi cha? Hay là đôi nam nữ này mà kết hôn thì sinh li tử biệt, con cái nheo nhóc? Hoặc giả như chuẩn bị đi thi thầy bảo thi thế nào cũng trượt, xây nhà không được tuổi xây xong sẽ có người chết.... Xem để an tâm nhưng đôi khi xem xong lại không khác gì kiến bò chảo lửa. Dù biết chẳng có gì khẳng định người thầy đó nói sẽ đúng, nói là việc của mồm thầy nhưng làm thế nào lại là việc của bản thân mình. Ông ấy cũng đâu sống thay mình được đâu. Nhưng mà lỡ cứ làm rồi lại có chuyện gì thì sao...? Rốt cục thì đi xem bói để tự gỡ rối thì lại càng rối hơn.
Báo chí đã đưa lên biết bao vụ thầy bói lừa đảo, xem bói thì ít dọa dẫm để làm lễ cúng bái thì nhiều. Thậm tệ hơn là lường gạt thân chủ là nữ giới nhẹ dạ cả tin, lại có chút nhan sắc để quan hệ tình dục, quả là bỉ ổi hiếm có. Vậy nhưng đâu phải tự nhiên họ làm được như vậy, nguyên do cốt lõi cũng do các vị thân chủ đi xem bói có tâm lý "thích được nghe nói thẳng", nghe xong lại sợ hãi muốn "cải số", đành bấu víu vào vị thầy xem bói kia. Vị thầy bói ấy bảo đi đông tuyệt đối không dám đi tây, nên mới xảy ra cơ sự ấy.
Do không phân tách rõ ràng giữa các khái niệm "số phận", "xem bói", "cải vận", "di cung hoán số", "dâng sao giải hạn"....nên những vị sống bằng nghề xem số cho người có tâm địa khéo đánh tráo khái niệm dễ bề thao túng như vậy. Vì khái niệm "số phận" là một khái niệm tương đối và khá mù mờ nên các vị mới phải đi xem bói, nếu không tin có số phận sao còn cần đi xem bói (những vị đi xem bói cho vui thì chẳng bao giờ bị gạt được nên không tính vào đây). Và vì "mến Phật thì yêu Tăng", muốn xem bói số phận nên phải cầu cạnh thầy bói, thầy bói phán sao liền tin vậy. Nhưng không phải bản thân vị thầy bói ấy cũng phải chịu số phận "làm thầy bói xem số cho người" đó sao? Sao vị thầy bói ấy có thể "cải số", "dâng sao giải hạn", "di cung hoán số" cho thân chủ được mà không tự "cải số", "giải hạn", "di cung hoán số" cho bản thân đi? Sao còn phải làm cái nghề nửa sáng nửa tối này vậy? Chưa kể nghề làm thầy bói còn bị định sẵn nghiệp "nhất bần, nhị yểu, tam vô tự" (hoặc nghèo, hoặc yểu thọ, hoặc không người nối dõi) rồi. Nghe thôi đã phát khiếp mà vị thầy bói ấy vẫn cứ "trung trinh" yêu nghề là sao nhỉ?
Vậy nên, xin hãy xem để biết thôi, biết sống, biết ứng xử, biết tiến biết lùi, biết dung hòa và tha thứ, biết cởi bỏ chứ đừng xem để mê muội. Sự sống không phải chỉ có phần khách quan định sẵn, còn có phần tự chủ bản thân, còn có ý chí và kỹ năng sống. Chỉ có bạn mới có thể quyết định bản thân sống thế nào thay vì sống theo ý chỉ và dẫn đường của một vị thầy bói nào đó. Bản thân vị thầy bói ấy cũng phải tự quyết cuộc sống của vị ấy, vẫn phải chịu đủ sinh, lão, bệnh, tử và duyên, nghiệp một kiếp người, chẳng thể độ cho ai được. Vạn vật sinh ra có đôi có cặp, tự nhiên có sáng và tối, có trời và đất, có nóng và lạnh, có đực và cái, vậy nên số phận cũng có cả chủ quan và khách quan. Sống biết kính sợ quỷ thần nhưng cũng biết nỗ lực hết mình, tự khắc sẽ được viên mãn.
Kỳ Duyên Tháng Sáu
Kỳ Duyên Tháng Sáu