Xứ sở thần tiên có thực sự tồn tại? Nơi ấy có như những gì ta hình dung?

Chủ Nhật, 19/04/2020 08:00 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Xứ sở thần tiên dường như là câu chuyện cổ tích không có thật nhưng ở trên thế giới vẫn có những người từng trải nghiệm cuộc sống nơi đây và kể lại khiến chúng ta luôn có cảm giác đầy hồ nghi.

Không ít trường hợp chúng ta được nghe về những câu chuyện kể về những người có lần ngủ mơ hoặc lúc bất tỉnh được mời lên trời chơi, thăm thú đó đây ở nơi đẹp như mơ ấy.

Chúng ta có một số hình dung vừa tin nửa ngờ về nơi chốn thần tiên là nơi không có khổ đau, bệnh tật và sự sống tồn tại vĩnh hằng…

Có khá nhiều cái tên được đặt ra khác nhau như Cõi tiên, Thiên Đàng, Nhà Trời,... đều để chỉ về nơi có cảnh sắc tuyệt đẹp chỉ đủ khiến ta cảm thấy tò mò về nơi đấy như một nơi trong chuyện cổ tích, không có thật. 

Nhất là thời hiện đại, do ảnh hưởng của thuyết vô Thần, nhiều người đã xem những gì mình nghe thấy nhưng là câu chuyện thần thoại do người xưa hư cấu nên. Vì thế, xử sở thần tiên ấy là thật hay là hư, nên tin hay không tin, vẫn tùy thuộc vào quan điểm và sự hiểu biết của mỗi người. 
 
 
 

Cõi tiên trong góc nhìn Đức Phật


Theo quan điểm của Phật Giáp, nơi đó được xem là Tây Phương Cực lạc, đó là một vùng trong vũ trụ, một cõi bao la và lộng lẫy, chứa đựng sự sống linh động. Hầu hết chúng ta đều đã từng sống qua trong những giai đoạn giữa các kiếp luân hồi trước khi xuống cõi trần.

Nhưng khi là con người ở cõi trần, do thiếu sự phát triển và bị giới hạn bởi lớp áo xác thân, chúng ta không nhận thức được cõi trời cao siêu huy hoàng chung quanh chúng ta, nơi đây và ngay lúc này mà thôi. 

”Đức Phật của chúng ta nói: Cách xa chúng ta vô số thế giới, có một nơi gọi là cực lạc quốc (Sukhavati).

Cõi này được bao quanh bởi bảy vòng rào, bảy lớp màn rộng lớn, bảy hàng cây báu chắn gió. Thánh địa này là nơi cư trú của các vị La Hán (Arhats), kế đến là các vị Bồ Tát (Bodhisattvas), và được quản trị bởi các Đấng Như Lai (Tathagatas).

Nó có bảy cái ao quý báu, nước của các ao đều trong như thủy tinh như nhau, nhưng có 7 đặc tính và phẩm chất khác nhau. Hỡi thiện tri thức, đó là cõi cực lạc (Devachan).

Có loài hoa thiêng Udambara mọc rễ sâu trong bóng tối ở mỗi cõi trần, và nở hoa cho những người nào đạt tới cõi này. Thật là hạnh phúc cho người nào được sinh ra trong cõi phúc lạc đó, họ đã bước qua cầu vàng và đến 7 ngọn núi vàng; không còn sự đau khổ, phiền muộn đến với họ trong chu kỳ này.”

Theo lời thuật lại của những người đã từng được dẫn tới nơi này, chúng ta có thể hình dung về cõi trời như sau: 
 
- Tường thành của cõi này được cấu từ “Tiên linh chơn khí" được hội tụ từ các vị tiên đã gột rửa được phàm tánh. Lớp tiên khí này ngăn cản không có bất kỳ một chúng sanh nào trong tam giới có thể đi qua. Nếu cố tình đi qua, thì thân xác và hồn phách sẽ bị tan hoại, vĩnh viễn không thể tụ lại được nữa.
 
- Các vị tiên ở đây không còn bị nhục dục nam nữ ảnh hưởng nhưng họ vẫn ham thích vẻ đẹp bên ngoài như tiếng nhạc hay, khung cảnh đẹp đẽ, đồ ăn ngon,... vì vậy cho nên họ vẫn còn nghiệp.

- Còn những bậc thượng tiên thì tất cả đều đã chứng đến thánh quả. Tuy nơi đây không có vua, tất cả đều là ngang nhau cho dù pháp lực hay đạo hạnh có sự khác biệt. Tuy nhiên, những bậc thượng tiên là tôn sư của rất nhiều tiên chúng được nhận sự ngưỡng mộ và khi có vấn đề hệ trọng thì họ sẽ tham khảo ý kiến của bậc thượng tiên.

- Cõi trời này là nơi có nhiều ngoại cảnh xinh đẹp nhất trong tam giới, bởi mỗi ngoại cảnh được một tiên thiên tạo ra cho riêng mình.
 
- Chúng sanh trong cõi này được xem là bất tử, nhưng thực ra họ vẫn chết đi theo các vấn đề của nghiệp lực tạo tác bởi các nạn kiếp hoặc các biến nghiệp của Thiên Giới chứ không còn chết đi do thọ mạng vì họ vẫn còn sanh mạng, vẫn còn chưa đoạn diệt được luân hồi.  
 
 

Thế giới bí ẩn ở không gian khác
 

Có khá nhiều câu chuyện khác nhau được mọi người kể về cơ hội được ghé thăm chốn thần tiên ấy mà không ai rõ và co thể đặt tên cụ thể cho nó. Nhưng điểm chung của những điều này đó là có sự khác biệt về thời gian không gian của vũ trụ, thời gian ở nhân gian và ở cõi Trời đó và chúng ta đang không phải trong cùng một không gian với họ.

Ông Kevin Turner từng miêu tả trong tác phẩm “Sky Shamans of Mongolia” của mình rằng 3 thế giới mà các pháp sư vùng Darkhad Mông Cổ thường nói đến không nằm trên trời, trên mặt đất hay dưới lòng đất của Trái Đất theo quan niệm đơn thuần của chúng ta mà chúng nằm trong một không gian bên ngoài thế giới ba chiều này.  
 
Ta hay nói về cõi tiên đó như là nơi người có tâm hồn trong sạch, thánh thiện đến sau khi chết nhưng theo cách nhìn nhận của các mục sư thì đó là những vùng đất thần kỳ và mầu nhiệm.
 
Truyền thuyết Nhật Bản về chàng ngư dân có tên Urashima Taro của Nhật Bản đã đến thăm Long cung dưới đáy biển 3 ngày nhưng khi anh trở về nhà thì thấy đã 300 năm trôi qua. 
 
Theo lời kể thì tùy theo chu kỳ của nơi có Long cung sẽ hiển hiện ra trạng thái khác nhau tương tự như như sự thay đổi trên Trái Đất theo mùa trong năm.
 
Ở Trung Quốc cũng có câu chuyện pháp sư tên Khoan Tịnh vô tình một lần ngồi Thiền đột nhiên ông được Quan Âm Bồ tát tiếp dẫn đến Thế giới Tây Phương Cực Lạc tham quan. 
 
Vị pháp sư này cảm giác mình lưu lại chốn này khoảng hơn 20 giờ đồng hồ, nhưng khi ông quay trở về nhân gian, đã thấy 6 năm trôi qua rồi. 
 
Thần thoại Scotland và Ireland cho biết nơi đó có những ô cửa phép màu hoặc các vòng tròn đá tùy thuộc vào thời kỳ trong năm. Mỗi ô cửa phép màu được liên kết với một trường thời gian cụ thể.
 

Khái niệm thời gian ở xứ sở thần tiên
 

Khái niệm thời gian là sự khác biệt rõ ràng nhất ở nơi được xem là cõi thần tiên này so với Trái đất nơi chúng ta đang ở, thế mới có câu: “Một ngày phương trời, nghìn năm mặt đất”, chỉ ra sự sai khác của các thời không khác nhau trong vũ trụ bao la rộng lớn này.
 
Tùy theo các tín ngưỡng và văn hóa khác nhau, người ta sẽ có những giải thích khác nhau về thế giới bên ngoài không gian chúng ta đang sống. 

Có một câu chuyện kể lại rằng, ở phía Tây Ireland có một hòn đảo mà ai sống ở đó cũng hạnh phúc, không bệnh tật và trẻ mãi không già. Tuy nhiên, nhiều người mong muốn đến nơi đây nhưng không phải ai cũng đủ may mắn thấy được nó.

Để tới được nơi ấy, con người ta phải vượt biển và băng qua những con sóng lớn, rồi cứ đi mãi cho đến khi hòn đảo nổi lên đón nhận họ. Có chàng Oisín - người bảo vệ nhà vua Ireland được xem là dũng cảm, gan dạ không ai bằng.

Một lần đi săn, chàng tình cờ bắt gặp và cảm mến ngay nàng Niamh xinh đẹp với mái tóc vàng óng ả cưỡi trên con ngựa trắng thần kỳ trong ánh hào quang rực rỡ.

Cô gái cưỡi ngựa tới gần và hỏi rằng, chàng có biết về người nào tên Oisín nổi tiếng hay không, vì cô muốn đưa Oisín đi cùng với mình tới xứ thần tiên. Oisín nghe thấy mừng thầm vì tò mò về chốn thần tiên mà cô kể nên anh đã đồng ý nhưng không quên là sẽ sớm trở về thăm cha của mình.

Cùng nàng cưỡi ngữa vượt biển khơi biển khơi, Oisín cuối cùng cũng được ở nơi vùng đất mà ai cũng vô cùng trẻ trung và xinh đẹp, hạnh phúc. Chàng còn bắt gặp một bà lão đang rất vui mừng vì mình đang trẻ hơn mỗi ngày từ khi bước chân lên đảo.
 
 
Ở lại một thời gian chàng nhớ cha và xứ sở Ireland nên muốn được về nhà, dù nhiều lần không được Niamh đồng ý. Nhưng vì thấy chàng hay buồn nên nàng đành để chàng được cưỡi con ngựa thần trắng về thăm gia đình.

Cô bắt anh hứa rằng Oisín không được chạm vào mặt đất nếu không sẽ không còn cơ hội trở lại nơi đây nữa. 
 
Oisín trở về Ireland nhưng mọi thứ đã đổi thay, nơi ở cũ của anh toàn là cỏ dại mọc um tùm. Chàng đành quay trở về đảo hạnh phúc, trên đường đi, chàng gặp một vài người già đang cố gắng dọn một tảng đá ven đường.

Khi hỏi thăm, ảnh được nghe họ nói rằng vương quốc cũng như những người anh hỏi chỉ có trong truyền thuyết. Oisín trong một lúc quên lời hứa đã cúi xuống giúp họ đẩy tảng đá, và vô ý ngã khỏi con ngựa thần.
 
Ngay khi Oisín chạm phải mặt đất, chàng lập tức già đi 300 tuổi vì dù anh ở đảo thần tiên chưa được bao lâu nhưng ở Ireland, 300 năm đã trôi qua chỉ trong nháy mắt. Thời gian dường như không tồn tại ở xứ sở thiên đường, đúng như nàng Niamh đã cảnh báo chàng. 
 
Có khá nhiều câu chuyện kể về xứ sở thần tiên như thế nhưng các tôn giáo đều nhấn mạnh rằng, chúng luôn tồn tại trong tâm của chính mỗi chúng ta vì đó là thế giới do chính chúng ta tạo ra, trong quyển La Religion Essentielle của Illan de Casa Fuerte có ghi lại: 
 
“Trời ở trong mỗi người chúng ta chứ không ở ngoài chúng ta.’
 
“Trời ở trong con người.”
 
“Lên cùng Chúa là đi vào tâm khảm mình. Ai vào được tới tâm khảm mình, sẽ vượt kiếp người, và đạt tới Chúa”.

(Tổng hợp)