1. Vợ chồng vốn là tiền duyên
Khi nói vợ chồng vốn là tiền duyên thì tiền duyên ở đây được hiểu là duyên phận, nhân duyên của một người ở kiếp trước, vì mắc nợ ân tình với người khác nhưng chưa trả được, chưa giải quyết xong. Nay theo quá trình chuyển nghiệp được tái sinh làm người nên phải nhận quả báo từ kiếp trước.
Nam nữ thế gian nhiều vô số, nên duyên vợ chồng hiện tại thì chỉ có một tiền duyên mà thành. Thế mới nói: “Trăm năm tu được đi chung thuyền, ngàn năm tu được ngủ chung gối”, do đó ta cần biết trân quý.
Cuộc sống nếu hai người có va chạm, cãi vã thì cũng nên nghĩ nhiều hơn về mặt tốt của người kia, tha thứ cho họ những gì còn bất cập. Vốn dĩ chẳng có quy chuẩn nào cho một cuộc hôn nhân. Muốn bền vững và hạnh phúc đều phải xuất phát từ cả hai phía. Xem thêm: Lời Phật dạy về cha mẹ và con cái: Bỏ qua là tự rước họa vào thân
Vợ chồng là tiền duyên con cái là nợ cũ nhắc nhở chúng ta về nhân sinh đời người cần trân trọng những gì đến với mình |
Vợ chồng cùng nhau vượt khổ
Nhất là những lúc đối đầu với những khó khăn, họ cần phải đồng lòng khi đã cùng chung vận mệnh. Sẽ luôn có những điều bất như ý xảy ra đòi hỏi cả hai phải cùng nhau gánh vác, họ hỗ trợ nhau chủ yếu là phương diện tình cảm hơn là tiền bạc, khi họ có người ở bên an ủi, xoa lành vết thương. Niềm đau vì thế cũng sẽ vơi đi một nửa.
Đàn ông nếu thiếu đàn bà họ thường thiếu đi mục tiêu sống, cuộc sống khó mà an yên được. Chữ “An” (安) là chữ có nội hàm. Trên là bộ "Miên"(宀 ) nghĩa là mái nhà, ngôi nhà, dưới là chữ "Nữ" (女) nghĩa là người phụ nữ.
Điều này có nghĩa là: “Trong nhà có một người phụ nữ, thì tâm của anh mới có thể yên ổn được”. Không phải ngẫu nhiên mà bố mẹ, ông bà luôn mong con trai sớm lấy vợ để có thể: “Yên bề gia thất”.
Vợ hiền chồng mới yên
Vợ hiền là phụ nữ có lòng lương thiện, nhận được sự tôn trọng của mọi người vì sự hy sinh của mình. Họ như một cuốn sách, vừa mang lại kiến thức hay, vừa làm mình trở nên phong phú hơn. Chỉ có bản tính thiện lương mới làm nên vẻ đẹp, mới là sự lôi cuốn đặc biệt từ bên trong của người phụ nữ.
2. Con cái nguyên là nợ cũ
Nếu đã từng tìm hiểu vì sao chúng ta đầu thai làm con của bố mẹ mình thì ta cũng đã biết con cái cũng là duyên nợ của bố mẹ. Nhưng để xem đó là "nợ tốt" hay "nợ xấu" tới mức nào vẫn phụ thuộc vào cách chúng ta nuôi dạy các con.Áp đặt con cái là sai lầm của cha mẹ
Một số bậc phụ huynh tự cho mình quyền định đoạt cuộc sống của con: ép chúng chọn trường theo ý thích của bố mẹ, chọn công việc cho con, yêu người mà bố mẹ cho là tốt,... mà không cần hiểu cảm nhận của con mình.
Họ chỉ là những phương tiện cho những linh hồn của những đứa con mượn chỗ đầu thai ở cõi thế gian. Linh hồn ấy nhất thời bị yếu kém vì cơ thể còn non nớt nên trách niệm của chúng ta là nuôi dưỡng cho nó lớn lên.
Trao con sự tự lập là trao cơ hội tốt
Khi mà ta vẫn bao bọc con bằng cách này hay cách khác nhân danh tình yêu thì con trẻ sẽ dần dần mất đi sự tự tin, mất đi sự tôn nghiêm, mất đi năng lực sinh tồn. Chúng sẽ chẳng biết làm gì, không biết phản ứng đúng cách khi đối mặt với khó khăn.
(Tổng hợp)