Nhân đây chúng ta bàn luận về vấn đề xem ngày tốt xấu.
Bàn luận về ngày tốt, ngày xấu
Chuyện có ngày tốt đích thực hay không đến nay vẫn chưa rõ ràng, tùy thuộc theo quan điểm riêng của mỗi người. Nhưng một thực tế có thể thấy đó là không có ngày nào tốt cho tất cả mọi người, nếu có thể có ngày tốt đối với chính mình, nhưng ngày đó là ngày xấu đối với người khác.
Quan niệm xuất hành đầu năm, xuất phát từ Khổng Giáo của Trung Quốc xưa. Điều đó đã ăn sâu vào tín ngưỡng của người Á Đông nói chung và Việt Nam nói riêng.
Trong khi đó, đa số Phật tử Việt hiện nay vừa tin Phật lại vừa tin Khổng, Lão cùng các tín ngưỡng dân gian khác. Nguyên nhân là ảnh hưởng sự dung thông Tam giáo (Phật-Khổng-Lão) từ thời Lý-Trần vẫn còn in dấu đậm nét trong đời sống tâm linh của Phật tử Việt.
Sự nhầm lẫn qua lại đã khiến nhiều thế hệ quên đi sự suy niệm về tính đúng sai, hợp lý, bất hợp lý nên nhiều người tin theo một cách thiếu cơ sở.
Ngày tốt xấu theo đạo Phật
Có một vị Bà-la-môn hỏi Đức Phật ! Thưa tôn giả GauTaMa, trong giáo pháp của Ngài có ngày tốt ngày xấu hay không ?
- Này Bà-la-môn, trong giáo pháp của Như Lai có ngày tốt và ngày xấu. Ngày nào làm việc thiện, với thân, khẩu, ý (hành động, lời nói, suy nghĩ) trong sạch đó chính là ngày tốt. Ngày nào làm việc xấu với tâm bất thiện, đó chính là ngày xấu”.
Nếu nói chi tiết hơn thì giây phút nào làm việc thiện thì đó là giây phút tốt, giây phút nào làm việc ác thì giây phút đó là giây phút xấu...
Vì vậy, có thể nói, quan điểm về ngày tốt xấu theo đạo Phật là hoàn toàn không có mà Đức Phật dạy, ngày nào, giờ nào chúng ta làm việc tốt, tâm hồn không sân hận, si mê thì đó chính là ngày giờ tốt.
Về cơ bản, hướng Thiện trong tâm mới luôn là hướng tốt nhất trong mọi lẽ, chứ không phải là hướng Đông Tây Nam Bắc phía bên ngoài như chúng ta thường hiểu. Xem thêm: Nghe lời Phật dạy về ngày lành tháng tốt và giờ hung cát
Bên cạnh đó, đạo Phật luôn đề cao sự bao dung, tùy duyên, chung sống hài hòa mà không đối kháng hay loại trừ các tập tục, tín ngưỡng dân gian như một số tôn giáo khác.
Phật giáo không phủ nhận tính khoa học của các chuyên ngành như Đông phương học, phong thủy học… Trong một chừng mực nào đó, người Phật tử cũng vẫn có thể ứng dụng một số tri thức và kinh nghiệm có tính khoa học của nó.
Cuối cùng thì chỉ nương tựa chính mình, không cầu xin, không dựa dẫm, không an phận với số mệnh… vì không ai có thể giúp chúng ta tốt đẹp lên ngoại trừ nỗ lực hướng thiện của chính chúng ta. Đâu là cách để giúp chúng ta có thể chuyển nghiệp?
Chúng ta chỉ chọn ngày nào tiện lợi, cảm thấy có niềm vui trong việc mình sắp làm, có lợi ích cho mình và nhiều người khác, đồng thời cầu nguyện mọi việc đều thành tựu.
Ngày nào tâm bình an ngày đó là ngày tốt
Vì lúc đó tâm trạng chúng ta vui vẻ, phấn chấn, cảm thấy mình có ý nghĩa khi làm việc có ích, thậm chí có chuyện gì khó khăn bạn cũng không còn thấy chúng gây trở ngại nữa.
Nếu đã tin sâu nhân quả, thì ngày nào hội đủ duyên lành là ngày tốt, bản thân mình luôn sống đạo đức và tạo phước thiện nhiều, thì ngày nào cũng tốt cả.
Chúng ta niệm Phật tức là đang cải biến nguyên nhân; nguyên nhân chủ yếu nhất của vận mạng tức là “tâm niệm”, cải biến tâm niệm tức là cải biến ngôn ngữ, thái độ. Chúng ta chớ xem thường cải biến một câu trả lời và một thái độ thì vận mạng sẽ cải biến.
Xem thêm: Lời Phật dạy: Sống thanh thản, hạnh phúc, vượng vận quý nhân khi làm được những điều này
Cho nên chỉ cần chính tâm, thành ý mà làm điều tốt, không cần phải chọn ngày, giờ, ngày nào cũng là ngày tốt, giờ nào cũng là giờ tốt. Nếu tự tư buông thả ác tâm mà làm người xấu, thì dù có xem sách lịch, tốn tiền nhờ người chọn, cũng không thể chọn được giờ tốt.
Bình tâm suy nghĩ, chánh tư duy, các bạn sẽ thấy rõ nếu coi ngày tốt để khởi sự làm việc dẫn đến kết quả tốt thì cần gì phải tạo phước, tu nhân, tích đức.
Nếu một người làm thiện, giống như những giọt dầu nổi trên mặt nước, dù không cần tụng kinh, niệm chú và cầu khẩn, giọt dầu vẫn nổi, không ai làm cho nó chìm được”.
Tóm lại, thay vì tìm cầu chọn lựa ngày tốt từ bên ngoài, hãy biết cách chủ động tạo ngày tốt cho chính mình và nhiều người khác, bằng cách kiểm soát ba nghiệp thân, miệng, ý để mình và người ngày càng hoàn thiện chính mình hơn, bằng trái tim yêu thương và hiểu biết.