Bí ẩn về Miếu Hai Cô – Ngôi miếu hoang cất giấu bi kịch giữa sóng nước sông Hồng

Thứ Tư, 05/02/2020 15:49 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Có lẽ không nhiều người biết rằng ở bãi giữa sông Hồng, giữa sông nước mênh mông có 1 ngôi miếu hoang thờ 2 cô gái với số phận oan nghiệt có tên Miếu Hai Cô.
 

Những lời đồn thổi về ngôi miếu hoang linh thiêng

 
Miếu Hai Cô nằm ở bãi giữa sông Hồng

Bãi giữa sông Hồng nằm dưới chân cầu Long Biên, chỉ cách trung tâm Hà Nội vài trăm mét nhưng khác với ánh sáng hiện đại nơi đô thị, nơi đây là những vườn chuối, hoa màu bạt ngàn với phong cảnh nơi đồng quê.
 
Song trong vẻ đẹp chốn đồng quê đó, có những lời đồn đại về 1 ngôi miếu hoang, nơi thờ 2 cô gái trẻ. Ngôi miếu có 2 ngôi mộ được đắp thành hình chữ nhật, 1 ban thờ nhỏ với chân hương cắm đầy 2 bát hương. 
 
Ngôi miếu nằm dưới tán cây trứng cá um tùm, không gian u tịch tạo cảm giác lạnh lẽo lạ lùng dù đang ở giữa trời hè hay mùa đông cũng vậy. Trên ban thờ chẳng có bài vị, chẳng có di ảnh hay tượng thờ gì như ở các ngôi miếu khác, chỉ có duy nhất 1 tấm bia màu đen với dòng chữ ghi “Miếu hai cô, Câu lạc bộ những người yêu sông Hồng công đức 2009”.
 
Miếu thờ 2 cô, nghe vậy là biết 2 cô chết trẻ. Theo quan niệm dân gian thì người chết trẻ thường rất thiêng, nhiều người từng đi qua đây có thể không biết ngôi miếu thờ ai nhưng cũng đã được nghe nhiều lời đồn đại rằng 2 cô rất thiêng. Đọc thêm Ma chết oan là gì? Làm cách nào để họ siêu thoát?
 
Ở bãi giữa có bãi tắm tiên, có những người bơi giỏi tìm đến đây để luyện tập, cũng là vui chơi. Nhưng kỳ lạ ở chỗ nhiều người là vận động viên bơi lội hẳn hoi, kinh nghiệm đầy mình mà cũng có nhiều phen suýt chết không thể hiểu được.
 
Họ kể rằng khi mới xuống nước đã cảm thấy có ai đó nắm chân mình kéo xuống nước, nhanh đến mức chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy bị lôi xuống sâu, người thì cứng đờ chẳng thể làm được gì, may được người đi cùng kéo lên kịp thời chứ không cũng bỏ mạng dưới sông Hồng. 
 
Có người thì đang bơi bình thường tự dưng như bị điểm huyệt, không nhúc nhích được gì nữa. Song đi cùng đoàn hôm đó, cùng khởi động, cùng có kinh nghiệm như vậy lại có những người chẳng bị làm sao cả.
 
Sau này ngẫm lại, họ mới nhận ra điểm trùng hợp đến kỳ lạ, đó là những người bình an là những người hay vái lạy khi đi qua mộ 2 cô, còn những người bị nạn kia thì chỉ đi qua thẳng mà không hề có hành động gì. Người ta đồn rằng ấy là 2 cô nhắc nhở, khi qua “nhà” 2 cô ít nhất cũng phải có 1 lời chào. 
 
Lại có chuyện kể rằng 1 người đàn ông đương lúc nghèo khó, định đi xuống sông Hồng mà kết liễu cuộc đời thì gặp Miếu Hai Cô nên vào khấn, than khổ về những nỗi buồn đau mình đang phải chịu đựng. Chẳng hiểu sao khấn xong người này nghĩ lại mà đi về, chiều hôm đó lại trúng đề cả trăm triệu đồng. 
 
Thực hư chẳng biết ra sao, chỉ thấy 1 đồn 10 rồi 10 đồn trăm, lắm người tin đó là thật. Dân ở vùng xung quanh ngày rằm mùng 1 thường qua thắp cho 2 cô nén hương, những người hay đến đây bơi lội đi qua không quên vái lạy. Nhiều người ở xa nghe tin Miếu Hai Cô linh thiêng còn sắm sửa hương hoa đồ lễ để cầu xin tài lộc, có cả những người đến để xin… trúng lô đề nữa.
 
Dần dà, ngôi miếu hoang mang 1 màu sắc tâm linh với những câu chuyện kỳ bí hoang đường không ngừng được thêu dệt. Song có lẽ ít ai biết thực sự về nguồn gốc về ngôi miếu nằm giữa vùng mênh mông sóng nước này có nguồn gốc ra sao.
 

Câu chuyện về 2 cô gái xấu số với cái chết oan khiên

 
 

Ngôi miếu này nằm ở đây từ bao lâu hiếm ai biết, cũng không rõ là thờ ai. Ngay cả người dân ở đó cũng chỉ biết rằng ngôi miếu ban đầu chỉ là 2 ngôi mộ nằm tách rời nhau, nằm khuất dưới những khóm cây dại cũng dễ phải đến hơn chục năm nay. 
 
Lai lịch của ngôi miếu chỉ được tiết lộ khi ông Nguyễn Đăng Được, người được ví là “hiệp sĩ” khi hơn 20 năm nay tự mình bỏ công bỏ sức tìm vớt xác người chết trôi sông, cũng từng nhiều lần “cướp cơm Hà Bá” khi dám xông ra cứu người tự tử để giành lại mạng sống cho họ khỏi tay tử thần.
 
Ông chính là người biết tường tận ngọn ngành về nguồn gốc của ngôi miếu vô chủ được đồn đại là vô cùng linh thiêng kia. Đến tận bây giờ ông vẫn còn nhớ như in về cái chết đầy ám ảnh của 2 “cô”. 
 
Hè năm 2004, ông tình cờ phát hiện 1 xác chết nữ dạt vào chân cầu Long Biên. Cái xác còn mới, chỉ chừng 17 tuổi, còn trẻ và khá xinh đẹp, song điều kỳ lạ là 2 ngón chân cái của cô gái bị trói vào nhau.
 
Ông báo công an, sau khi điều tra, công an xác nhận cô gái đã bị hiếp rồi giết trước khi thả trôi sông. Công an bàn giao cái xác lại cho người dân địa phương chôn cất. Thương xót số phận cô gái trẻ, ông Được dù khó khăn nhưng vẫn cố làm tươm tất cho linh hồn cô gái được yên nghỉ. Ngôi mộ được đắp ở ngay bãi giữa sông Hồng. 
 
Ngày ngày ông vẫn mong ngóng người nhà cô gái đến tìm để mang mộ về nhưng càng trông càng chẳng thấy. Bẵng đi mấy năm, ngôi mộ vô chủ kia đã xanh cỏ, câu chuyện về cái chết đầy bi thảm của cô gái trẻ dường như đã phôi phai thì 1 lần nữa lại có 1 xác nữa dạt vào đây.
 
Thực ra chuyện xác chết dạt vào bãi giữa sông Hồng mỗi năm đều có không ít và được người dân chôn cất ngay tại đó. Nhưng năm 2006, cái xác mới dạt vào này khiến cho kí ức về cái chết oan khiên trước đây sống dậy. Đọc thêm về Những địa điểm "có duyên" với cái chết trên thế giới
 
Hôm đó cũng là 1 ngày hè, trời lặng gió, nắng heo hắt, ông nhìn thấy 1 xác chết đang nhấp nhô theo dòng nước. Cái xác mặc 1 bộ đồ ngủ họa tiết hoa.
 
Trùng hợp là ở chỗ, cái xác này cũng là của 1 cô gái tầm 17 tuổi và có hai ngón chân cái bị cột chặt vào nhau. Mang được xác lên bờ, ông vội báo cho chính quyền và công an. Một lần nữa, lời kết luận lại là cô gái đã bị hiếp và dìm chết trước khi bị thả trôi sông.  
 
Hai cái chết 1 trước 1 sau nhưng đều là của 2 cô gái trẻ, số phận bạc bẽo mà chết đầy oan nghiệt, không người thân bên cạnh, nỗi oan cũng chẳng được ai hóa giải cho. Ông mang cô gái này về chôn ở bãi giữa sông Hồng. Dù đã làm hết sức mình nhưng trong lòng ông vẫn không yên. Xem ngay Người chết do tai nạn, linh hồn sẽ đi đâu về đâu?
 
Ba năm rưỡi sau ngày cái xác của cô gái thứ 2 được chôn cất, ông nghĩ rằng nên để cho 2 cô gái trẻ về nằm cạnh mà “bầu bạn” với nhau. Nghĩ là làm, ông vào nội thành tìm mua nguyên vật liệu, người bán tò mò hỏi vì không hiểu người đàn ông sống trên mặt nước gần cả đời nay mua đồ về xây mộ cho ai.

 
 
Nghe ông kể về câu chuyện của 2 cô gái chết oan đó, không ít người ủng hộ ông tiền về làm phúc. Bà con sống ở bãi giữa, cả những người ở Câu lạc bộ Người yêu sông Hồng thường tới đây bơi lội cũng nhiệt liệt ủng hộ ý tưởng này của ông Được. 
 
Người góp của người góp công, cuối cùng ngôi miếu cũng được thành hình. Ông Được gọi đó là Miếu Hai Cô. Dù ngôi miếu còn nhỏ bé, không mấy khang trang to đẹp nhưng đó là cả tấm lòng của những người sống nơi đây. Người dân vào ngày rằm mùng 1 lại mang nén hương, bông hoa ra đây hương khói cho đỡ cô quạnh.
 
Nói về những lời đồn về sự linh thiêng xung quanh ngôi miếu này, ông Được cho rằng đó chỉ là những lời đồn đại vô căn cứ, chẳng có ai kiểm chứng được. Có lẽ người dân ở đây muốn bình an nên mới nghĩ ra những câu chuyện đó, để kẻ xấu biết đó mà sợ, không quấy phá cuộc sống của người dân cũng như làm xáo động nơi yên nghỉ của 2 cô gái bạc miệng với số phận đầy oan nghiệt kia.