1. Câu chuyện về những tu sĩ say rượu
Khi mùa mưa đến, các môn sinh xin phép Bồ Tát đến nơi đông người để xin muối và giấm, Ngài đồng ý và khuyên các đệ tử bảo trọng, còn Ngài ở lại thiền định, tu tập.
Việc họ xuất hiện ở thành gây xôn xao và chuyện này đến tai vua khi có người báo cho đức vua rằng có 500 ẩn sĩ từ Hy Mã Lạp Sơn đến trú ở công viên, tu hạnh khắc khổ.
Có hôm đúng vào một ngày hội lớn về uống rượu trong thành. Nhà vua nghĩ rằng, các tu sĩ khó có cơ hội được uống rượu nên mới cúng dường loại rượu ngon nhất, nổi tiếng nhất.
Các tu sĩ khổ hạnh sau khi uống rượu, về lại công viên, do say quá nên người thì múa, người hát, vứt lung tung những thúng đựng gạo… sau đó mệt quá lăn ra ngủ.
Khi tỉnh giấc, họ nhận ra bản thân đã quá phóng túng trong lúc say, có những hành động bất chánh, cảm thấy xấu hổ vì bản thân làm những hành động không xứng đáng với người xuất gia.
500 tu sĩ cho rằng họ phạm sai lầm khi không có bậc sư trưởng ở bên chỉ dẫn. Quá lo sợ bản thân dễ phạm thêm sai lầm, các tu sĩ dọn đồ rời bỏ công viên, đi về Hy Mã Lạp Sơn.
Một vị đại diện đáp lời:
Bài học: 500 vị tu sĩ sống đời khắc khổ, tu khổ hạnh để mong giải thoát, thế nhưng chỉ vì uống rượu mà làm chuyện đáng xấu hổ. Chính họ cũng nhận ra sai lầm lớn của mình trong lúc say, đúng ra có thể ở thêm tại Thành nhận được sự cúng dường của vua nhưng vì sự cố này mà họ đành quay về Hy Mã Lạp Sơn.
Thế nên có thể nói, những người có đạo hạnh, tu tập lâu còn bị rượu dẫn dụ, làm việc sai quấy thì người thường như chúng ta cũng không là ngoại lệ. Vậy nên tốt hơn hết là tránh xa, chớ dại mà vướng vào ma men.
Những lời Phật dạy về chuyện say rượu |
2. Tác hại của rượu theo Nhân - Quả
Khi tìm hiểu vì sao cửa nhà Phật cấm rượu chúng ta đã biết rằng một vị thánh nhân như ông Sa Dà Đà mà sau khi uống rượu say còn làm những việc sai trái như vậy, huống chi người thế tục thông thường.
Thế nên từ đây về sau, chúng ta không nên uống rượu. Đúng như Đức Phật đã căn dặn đệ tử của mình: Không nói là uống nhiều, chỉ cần một chén nhỏ cho đến một giọt trên đầu ngọn cỏ, cũng không được uống. Nếu uống tức là phạm tội.
2.1 Làm lu mờ trí tuệ
Mỗi lần say rượu, tâm trí trở nên u mê, mu muội, không kiểm soát nổi thân và tâm mình, thế nên việc này được xem là đang gieo cái nhân ngu si.
Cái hại lớn nhất của rượu là làm mất đi nhân trí tuệ vì một khi đã uống say ít ai có đủ bản lĩnh sáng suốt, làm chủ được hơi men, cảm xúc và làm chủ chính mình. Khi đánh mất trí tuệ - điều kiện cần của đời sống an lạc hạnh phúc, và là mục tiêu cứu cánh của sự nghiệp giác ngộ, giải thoát thì chúng ta càng ngày càng lạc lối mà thôi.
Trong Sa di Luật nghi, giới không uống rượu viết: “Thà uống nước đồng nấu chảy, thận trọng không phạm vào rượu” (Ninh ẩm dương đồng, thận vô phạm tửu).
2.2 Làm của cải tiêu hao
Rượu là nguyên nhân phung phí tài sản, làm cho của cải hiện tại bị tiêu hao, khánh kiệt vì kẻ say thường không thể giữ được chừng mực, sinh ra hoang phí vô độ, sự nghiệp thường bị bỏ dở nửa chừng, không làm đến nơi đến chốn. Những của cải đáng lẽ thu được thì không thu được, những gì đã có được thì bị mất mát.
Khi kinh tế thiếu hụt, tài sản mất dần vì không có việc làm, người nghiện rượu sinh tâm chán nản, không còn ý chí phấn đấu, bỏ mặc mọi thứ và tìm rượu để giải sầu.
Hiện nay không ít gia đình vì rượu mà mất hết nhà cửa, ruộng đất, gia đình tan nát. Khi không còn tiền mua rượu, vì nghiện nên họ bắt buộc phải mua thiếu, dần dần thành con nợ.
2.3 Nguyên nhân của mọi bệnh tật
Nói chung chất cồn trong rượu tác hại vào nhiều cơ quan, nặng nhất là hệ thần kinh trung ương. Nghiện rượu kéo dài còn có thể dẫn đến tình trạng mất trí nhớ, hay thậm chí tâm thần.
2.4 Là nguồn gốc của mọi sự đấu tranh
Rượu vào lời ra là sự thật hiển nhiên, những lời nói trong lúc tâm trí bất ổn thường không chính xác, lại thích nói nhiều, gây tranh cãi.
Khi không thể làm chủ bản thân thì rượu chính là động lực thúc đẩy người say nói lời vô ích, phi nghĩa, gây bất hòa chia rẽ dẫn đến đấu tranh nhau.
Không ít câu chuyện trong thực tế cho thấy những người bạn bè thân thiết ngồi lại uống rượu, câu trước câu sau khích bác nhau trên bàn nhậu rồi xảy ra mẫu thuẫn, đánh nhau đến mức vào viện hoặc tử vong.
2.5 Nóng giận làm chuyện sai quấy
Hung hăng bạo ngược ngang tàn, có người lúc say lại đập bàn, phá ghế, đánh chửi vợ con, mắng tục chửi thề xúc phạm Phật, trời… không kiêng nể người trên kẻ dưới.
Có người uống rượu vào thường nói lảm nhảm, kể hết chuyện này đến chuyện khác, đem những chuyện riêng tư kín đáo, vui buồn kể hết mà không cần biết hậu quả ra sao.
2.6 Dễ vi phạm các giới
Say rượu có thể dẫn đến phạm các giới sát (đánh đập, làm hại người, vật), dâm (tà dâm, dâm loạn với người khác) vọng ngữ (chửi bới, mắng nhiếc, nói lời hung ác, xúc phạm, làm tổn thương người khác), đánh mất tư cách đạo đức.
Không chỉ dừng lại ở đó, một Phật tử nghiện rượu sẽ không phát triển được những giá trị đạo đức và tâm linh, không thành tựu được trí tuệ đưa đến an lạc, giải thoát trong đời sống hiện tại cũng như tương lai.
2.7 Sinh vào nẻo ác
Con người hơn loài thú là trí tuệ nhưng khi nay mất đi lý trí thì không khác gì cầm thú, sau khi chết đi còn phải đọa vào trong địa ngục.
Thậm chí khi mãn hạn địa ngục lại sinh làm súc vật như heo, bò, trâu, chó… bị người đánh đập để trả nợ ngày trước mắng chửi đánh đập người khác, mãn kiếp súc sinh nếu được làm người chịu cảnh ngu si, khờ khạo. Nếu được tái sinh làm người thì sẽ sinh vào những gia đình có người bị bệnh tâm thần.
Những kẻ này nằm trong vòng sinh tử khổ đau cũng vì thiếu trí tuệ do rượu gây ra.
3. Kinh điển nhà Phật nói về tác hại của rượu
- Trong kinh Trung A hàm có nói: "Phàm người uống rượu có 6 điều lỗi: 1. Mất của, 2. Sinh bệnh, 3. Gây gổ, đánh nhau, 4. Mang tiếng xấu, 5. Khởi tâm sân, si, 6. Trí tuệ ngày càng lu mờ".
Thế nên có thể nói rượu làm lợi thân tâm thì ít mà làm hại thân tâm thì rất nhiều, do đó Lời Phật dạy về chuyện say rượu dẫn đến những sai lầm, tội ác cũng là muốn khuyên chúng ta không nên uống, sử dụng nó dù ít hay nhiều, dưới bất cứ hình thức nào.
Xem thêm tin liên quan cùng chuyên mục: