Có phải người tu không phải làm gì cả?

Thứ Tư, 05/12/2018 08:28 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Chúng ta chỉ thấy rằng người tu hành chỉ suốt ngày niệm Phật, quét dọn Chùa... vậy có phải người tu không phải làm gì?
  
Người đời thiếu hiểu biết thường suy nghĩ rất buồn cười rằng: Nếu chán cuộc sống hiện tại thì đi tu vì họ cho rằng khi đó chẳng phải làm gì cả, sẽ tránh được lo âu phiền phức thường nhật. Vậy có phải người tu không phải làm gì? Chưa vội kết luận điều gì, bạn thử tự tìm câu trả lời khi đọc câu chuyện sau đây.

Chuyện con cá sấu già "lười nhác"


Có một con sấu già đang ung dung thả trôi theo dòng nước trên dòng sông. Nó có vẻ rất thoải mái, tự tại, không sốt sắng kiếm mồi trong khi đó đồng loại của nó thì đang rình mò, săn mồi... Thế nhưng nó lại được mệnh danh là con vật săn mồi giỏi nhất trong số những con cá sấu trong khu vực này.
 
Thấy vậy một con cá sấu nhỏ tiến lại gần và hỏi: “Ông là một thợ săn nổi tiếng ở đây. Anh có thể chỉ cho tôi cách săn mồi được không?”.
 
Cá sấu già nghe thấy vậy, giật mình tỉnh giấc, nó nhìn con cá sấu nhỏ một hồi lâu rồi tiếp tục im lặng, một lúc sau nó lại chìm vào giấc ngủ. Cá sấu nhỏ rất ngạc nhiên, không hiểu lý do gì mà mình lại bị coi thường như vậy: “Được rồi! Tôi sẽ cho ông sáng mắt ra”. 
 
Một tiếng sau, cá sấu nhỏ quay lại, khác với gì nó tưởng tượng, cá sấu già vẫn đang say giấc nồng.  Nó liền lay lay cho cá sấu già và khoe khoang: “Anh biết không, tôi vừa bắt được hai còn cá vừa to vừa béo này. Anh xem, cả ngày anh chỉ ngủ, có bắt được gì đâu, tưởng tiếng tăm của ông ra sao cơ?  Hóa ra chỉ có vậy thôi à?”.
 
Con sấu già nhìn con sấu trẻ đang vênh mặt lên, sau đó lại tiếp tục ngủ. Cá sấu nhỏ bực tức, nó mặc kệ, quyết tâm đi tìm mồi khác. Một tiếng nữa lại trôi qua, con cá sấu nhỏ mang về một con bò và lại tiếp tục mỉa mải cá sấu lớn. Tuy nhiên lần này lại khác, có một con linh dương lớn đang tới gần bờ sông uống nước. Chỉ kịp thấy bóng dáng, con cá sấu lớn phóng khỏi mặt nước, lao về phía linh dương giật mạnh xuống. Trong phút chốc, xác con linh dương đã nổi lên mặt nước.
 
Cá sấu nhỏ thấy vậy hoảng hồn, run lên cầm cập. Bản thân nó còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Nó nói với giọng run rẩy: “Làm ơn… làm ơn hãy chỉ cho tôi. Tại sao ông lại có thể mạnh đến vậy?”.
 
Cá sấu già mở miệng đáp: "Ta không làm gì cả".

Bài học: Làm việc chăm chỉ cũng chưa nói lên được điều gì, quan trọng là hiệu quả nếu không bạn chỉ đang chăm chỉ một cách sai lầm mà thôi. Như chúng ta đã thấy, không cần làm việc không ngừng ngơi nghỉ như cá sấu trẻ nhưng cá sấu già chỉ nằm yên chờ cũng có được miếng mồi ngon.

Chỉ có người vô minh mới không đủ hiểu và nhận ra rằng con cá sấu già từng trải đời, đủ để quan sát để chỉ cần một chớp mắt là đã có thành quả. Trước khi được như vậy nó cũng đã từng là cá sấu trẻ nhưng tất cả được rèn luyện qua thời gian. Bạn có quyền chọn lựa, vì thế hãy gom thật nhiều kiến thức, kinh nghiệm khi còn trẻ để chỉ cần một lần ra quyết định bạn đã có được con "linh dương" của riêng mình. 

Xem thêm: Nghe xong câu chuyện cuộc sống về trừng phạt giữa rắn và ong bạn sẽ không muốn TRỪNG PHẠT người khác

Có phải người tu không phải làm gì cả?


Lúc này chúng ta quay lại câu hỏi Có phải người tu không phải làm gì? Thực ra họ đã và đang làm việc khó nhất trên đời: BUÔNG BỎ.

Tu hành thực ra là làm việc, làm việc về khía cạnh tâm linh. Với chúng ta để buông bỏ một điều nhỏ thôi cũng không được, nói gì là việc buông bỏ tất cả như những người tu hành. Chúng ta đi làm còn có ngày cuối tuần được nghỉ nhưng họ làm việc đó không ngừng, phải thực hành 24/7 nếu không công sức đổ sông đổ bể. Đôi khi người tu sĩ cũng mệt mỏi, nhưng vẫn phải thực hành.
 
 
 
Dù đi đứng, ngủ, nghỉ họ phải thực hành quan sát tâm, trông chừng tâm. Nếu thấy nó đi lệch đường, phải dừng ngay lại bất cứ việc gì đang làm để chỉnh đốn nó, đó là việc cần ưu tiên nhất.
 
"Pháp của Phật là akaliko – vô thời hạn. Lý do tại sao ta chưa thấu đạt Pháp của ngài là vì ta phung phí quá nhiều thời gian: thời gian cho thứ này, thứ kia, thời gian làm việc, thời gian nghỉ ngơi, thời gian để ăn, để ngủ…
 
Cả cuộc đời ta xoay vần quanh quỹ thời gian, và kết cục là ta không có cơ hội để nhìn thấy sự thật rõ ràng bên trong ta. Nên ta phải biến sự thực hành của mình thành vô thời hạn. Khi đó, sự thật sẽ hiện lên trong tâm ta" - Trích lời giáo huấn của Thiền Sư Ajaan Fuang Jotiko).

Tưởng là “Không làm gì cả” nhưng chính là chỉ cách làm có sắp xếp, có sự khôn khéo để đạt được kết quả tốt nhất. Vì thế, có khi không làm gì lại là làm tất cả. Sự điềm tĩnh sẽ mang lại cho con người ta những món quà bất ngờ.

Kathy