Vì thế, ta phải ý thức được rằng, sức hấp dẫn của sắc dục tuy là một đốm lửa nhỏ cũng chẳng nên nuông chiều dung túng, phải dập tắt nó liền nếu không muốn nó trở thành một đám cháy lớn, bị lan rộng thì lúc đó đã không thể cứu được nữa.
Xưa nay có câu: “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân” cho thấy kẻ khôn ngoan, tài giải nhưng cũng khó thoát khỏi nhục dục. Bằng chứng là quá nhiều bậc anh hùng hào kiệt, từ hoàng đế, tướng quân, cho đến văn nhân, cự phú… đã không thể chống lại sự cám dỗ từ hương sắc của nữ giới.
Lâm Mậu Tiên nhờ giữ giới thành công hiển hách
Hàng xóm nhà Lâm Mậu Tiên là một gia đình giàu có nhưng ít học, vì thế người vợ không mấy tôn trọng chồng mình, bà thực lòng mến mộ tài năng và sự chịu thương, chịu khó của Lâm Mậu Tiên.
Người vợ ông hàng xóm càng có nhiều tình cảm với Mậu Tiên hơn khi ông đỗ cử nhân, bà bắt đầu tìm cách tiếp cận nhưng Lâm Mậu Tiên nghiêm nghị từ chối tình cảm.
Ông thẳng thắn: “Đừng cho rằng việc cô làm không ai biết. Trời, đất, quỷ thần đều hay đấy. Việc cô đang làm là cố tình muốn hủy hoại thanh danh của ta mà thôi". Cô này bị từ chối tình cảm nên xấu hổ bỏ đi, không dám tiếp cận Lâm Mậu Tiên nữa.
Lâm Mậu Tiên sau đó chuyên tâm học hành, đỗ đầu kỳ thi tiến sĩ và ông may mắn được trao cho vị trí quan trọng, sau này ông là thượng thư bộ Lễ, tước nhị phẩm.
Gia đình ông cũng rất hạnh phúc với 4 người con đều đỗ tiến sĩ. Dân gian gọi gia đình ông là “nhất môn ngũ tiến sĩ”, tức là một nhà mà có 5 người đỗ tiến sĩ, vô cùng hiển hách.
Địch Nhân Kiệt cự tuyệt tà dâm, từ bi khuyến thiện
Khi đang trong phòng đọc sách, cô nàng lấy cớ mượn lửa và gõ cửa muốn vào, gợi tình Địch Nhân Kiệt nhưng đã bị ông hiểu rõ ý đồ. Địch Nhân Kiệt khéo léo kể lể: “Nàng thật xinh đẹp, diễm lệ hấp dẫn người khác như thế này càng làm ta nhớ lời của một hoà thượng già”.
Cô gái tò mò: “Ông ấy đã nói gì?”.
Tống Nhân Tông gạt nước mắt từ chối mỹ nhân
Vua Nhân Tông đáp lời: “Đúng là mới đây, Vương Đức Dụng đã tiến một số mỹ nữ cho ta và họ cũng đang ở cung điện. Ta thực sự thích họ nhưng khanh không muốn họ ở lại đây đúng không?"
Vương Tố nói: “Bệ hạ tin lời thần là được rồi nhưng không cần quá vội vàng, họ tới cũng rồi nên cứ cho họ ở lại một thời gian cũng được".
Nhà vua dù lòng đau như cắt nhưng vẫn phải tiếp thu lời can gián, miễn cưỡng từ bỏ nữ sắc cũng là để tránh hậu họa về sau.
Con người dễ bị dục vọng dẫn dụ nên cẩn trọng, chớ đùa với lửa, để phòng tránh chúng ta học tập những tấm gương trên, họ biết rằng là con người khó thoát khỏi những tình cảm nhất thời. Thế nên, phải phòng ngừa sớm, tránh sa chân thì không rút ra được nữa.
Điều quan trọng là ngay cả bản thân cũng ta cũng không nên thân cận bạn xấu, chớ đọc sách dâm tà, đừng nghe lời tà vạy.
Bởi lẽ, hễ thân cận bạn xấu, vì khi ta lơ là sẽ bị tiêm nhiễm những lời dẫn dụ, dần dần trở thành kẻ phóng túng. Đừng cho rằng vào chốn ăn chơi mà bảo rằng mình vẫn giữ được thân, là người thì khó giữ chánh niệm, tự nhiên tâm háo hức, chẳng giữ vững được mình ở chốn ấy.
Kẻ vô đạo không tin vào nhân quả báo ứng mà làm việc gì cũng bất chấp hậu quả, họ tin rằng họ làm điều xấu cũng không ai hay. Kỳ thực, họ không biết rằng từng ý từng niệm của họ có thể làm mê con người thế gian, nhưng không qua được con mắt của Trời, Phật.
Người quân tử hiểu rằng: “Trên đầu ba thước có thần linh”, biết rằng Thần đang nhìn mà không dám động niệm sắc dục ngay cả đang ở nơi phòng tối. Người quân tử biết ước thúc bản thân, nhờ tu tâm tích đức mà được Trời phù hộ, được Thần và người coi trọng.