(Lichngaytot.com) Con người sinh ra, lớn lên cần phải lao động để làm ra tiền. Nhưng làm ra tiền nhiều để làm gì, nên dùng tiền vào mục đích gì? Hãy cùng nghe lời Phật dạy về tiền bạc nhé.
Phật dạy về việc kiếm tiền
Lời phật dạy về tiền bạc răn rằng, hạnh phúc không nằm ở việc nhiều tiền mà nằm ở sự thanh tĩnh trong tâm hồn |
Người ta có câu “Đồng tiền đi liền khúc ruột”, tiền bạc là thứ không thể thiếu được, nhất là trong cuộc sống hiện tại này. Không phải tiền bạc là cuộc sống nhưng trong cuộc sống cần có tiền. Tiền bạc của cải có thể giúp chúng ta giải quyết nhiều nhu cầu trong cuộc sống của mình.
Theo lời Phật dạy thì tiền bạc và tài sản là phương tiện để chúng ta sinh sống, phục vụ cho nhu cầu cá nhân, cũng để hoằng pháp lợi sinh. Người Phật tử nên có công ăn việc làm ổn định để nuôi sống được bản thân, giúp ích cho gia đình và xã hội.
Tuy nhiên, cần phải lựa chọn nghề nghiệp chân chính chứ không phải cứ làm ra tiền là được. Không nên làm những việc gây tổn hại cho xã hội, cho cộng đồng, cho nhân loại như mua bán vũ khí, nô lệ, phụ nữ, các chất gây nghiện, gây say, chế tạo thuốc độc hay trực tiếp sát sinh…
Phải biết rằng những việc kể trên sẽ tổn hại đến âm đức, gây đau khổ cho bản thân và gia đình trong hiện tại và tương lai, gây nên nghiệp báo chẳng dễ dàng hóa giải.
Hơn nữa, người Phật tử chân chính có lòng từ bi, thương xót chúng sinh sẽ không vì lợi ích nhất thời của bản thân mà gây hại cho người khác. Đồng tiền làm ra không chân chính sẽ hại người, cũng hại cả chính bản thân mình.
Đồng tiền phi pháp, phi đạo đức, không được tạo ra bằng công sức của bản thân mình sớm muộn sẽ bị tiêu tán mất. Trong đạo Phật có nói, tiền bạc bất chính sẽ bị 5 nhà cuốn trôi, đó là nhà lũ lụt, nhà hỏa hoạn, nhà trộm cướp, nhà vua quan tịch thu và nhà con cái bất hiếu, phá sản cùng những tai họa bất ngờ khác.
Tiền có thể mua được hạnh phúc hay không?
Trong kinh kệ nhà Phật, người Phật tử ngoài việc tu tập, tích đức hành thiện thì có quyền làm giàu. Nhiều người cho rằng làm giàu, có tiền bạc rủng rỉnh là có được mọi thứ trên đời, thậm chí có được cả hạnh phúc. Nhưng đó có phải là sự thực không? Có thật là khi có tiền trong tay, ta sẽ được hạnh phúc, được sống trong tình yêu thương chân thật hay không?
Dân gian có câu: “Còn tiền còn bạc còn đệ tử, Hết cơm hết gạo hết ông tôi.” Tiền bạc chi phối nhiều mối quan hệ trong xã hội, tạo ra quyền lực ảo, nhưng chưa chắc đã giúp chúng ta có được tình cảm thực sự của người khác.
Nhưng nếu cuộc sống thiếu thốn tiền bạc thì sẽ vô cùng khó khăn, khổ sở. Chẳng những cái ăn cái mặc bị hạn chế mà khi ốm đau, bệnh tật cũng không có cách nào để thoát khỏi cảnh ấy. Khi tiền bạc dồi dào thì đời sống vật chất cũng theo đó mà sung túc, sức khỏe được cải thiện ít nhiều khi không phải chịu khổ sở về thể chất, mệt mỏi về tinh thần.
Đức Phật có răn rằng, con người ai cũng có quyền làm ra tiền bạc bằng chính mồ hôi nước mắt của bản thân, dùng sự siêng năng cần cù, vận dụng trí óc để tạo ra tiền bạc, từ đó gây dựng cho mình cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Theo lời Phật dạy, hạnh phúc trong cuộc sống không nằm ở việc chúng ta có bao nhiêu tiền, có bao nhiêu tài sản hay có quyền lực lớn đến mức nào mà hạnh phúc nằm ở sự tự do tự tại, sự thanh tĩnh ở tâm hồn khi không bị lòng tham lam, sân hận, si mê, thù ghét làm cho vẩn đục. Học Phật: Giải thoát sân hận, tiến gần hạnh phúc
Đức Phật có nói “Thiểu dục tri túc”, có nghĩa là giảm bớt tâm tham và biết thế nào là đủ. Biết đủ không có nghĩa là an phận thủ thường, chấp nhận số phận mà không có ý thức cầu tiến, không muốn phấn đấu.
Biết đủ ở đây là hoan hỷ với bất cứ kết quả nào mà chúng ta nhận được sau khi đã vận dụng hết khả năng và trí tuệ của mình để thực hiện, đã nỗ lực hết sức mình.
Tiền bạc và của cải không đồng nghĩa với hạnh phúc. Hạnh phúc sẽ đến khi chúng ta biết đủ, biết hài lòng với hiện tại, biết trân trọng những gì mình đang có trong tay chứ không phải đứng núi này trông núi nọ, đòi hỏi mình có được những thứ mà người khác đang sở hữu.
Hạnh phúc thực sự vốn chẳng thể nào mua được bằng tiền, cũng chẳng thể bán hay đổi hạnh phúc lấy tiền bạc chi tiêu. Ai có suy nghĩ dùng tiền bạc để mua hạnh phúc thì người đó đã hoàn toàn sai lầm. Tiền bạc chỉ có thể tạo dựng tiền đề của hạnh phúc mà thôi. Người hạnh phúc chưa chắc đã có nhiều tiền mà người có nhiều tiền chưa chắc đã hạnh phúc.
Trong Kinh Phật có câu: “Ái dục là cội gốc của luân hồi sinh tử”. Hầu như tất cả những nỗi đau, những khổ cực hay tội ác trên thế gian đều bắt nguồn từ dục vọng, từ ham muốn quá độ, từ lòng tham lam mà sinh ra.
Đạo Phật cho rằng, con người vẫn có thể đạt được hạnh phúc ngay cả khi sự tiêu thụ vật chất là tối thiểu, tức là không cần quá nhiều tiền bạc, chúng ta vẫn có thể có được hạnh phúc trên đời.
Biết hài lòng, biết đủ với cuộc sống của mình, chúng ta sẽ không còn chịu sức ép của lòng tham, không còn thấy căng thẳng hay tiếc nuối về quá khứ đã qua, không quá trách cứ bản thân vì làm việc không được như ý.
Phật dạy ta “Thiểu dục tri túc” chính là muốn Phật tử trân quý những gì mình đang có trong tay, không cố công theo đuổi những gì nằm ngoài tầm với, khiến mình trở thành kẻ khổ sở như đang khát mà uống nước biển, càng uống lại càng bị cơn khát giày vò.
Vậy làm ra nhiều tiền để làm gì?
Có lẽ mọi người đều đồng ý rằng kiếm tiền không phải việc dễ dàng, nhưng việc tiêu tiền sao cho đúng cũng chẳng kém phần khó khăn. Làm thế nào để tiêu tiền cho đúng, cho hợp lý, làm ra nhiều tiền để làm gì?
Trong lời Phật dạy về tiền bạc, không có lời nào rõ ràng về việc mọi người dùng tiền để làm gì. Đức Phật không áp đặt bất cứ điều gì với việc kiếm tiền và tiêu tiền của mỗi người, miễn sao những đồng tiền đó trong sạch và đúng đắn.
Kinh Phật có chép lại, “thọ dụng chân chính” là quan điểm của Đức Phật về cách sử dụng tiền bạc. Có thể hiểu nôm na rằng đồng tiền làm ra nên dùng để mang lại lợi ích cho bản thân mình và người khác nữa.
Đức Phật có răn rằng, tiền bạc có được bằng việc làm chân chính thì phải biết cách giữ gìn, không để thất thoát. Nên cân đối chi tiêu, chớ nên tiêu xài hoang phí đồng tiền mình có, càng không nên tiêu vượt quá khả năng chi trả của mình.
Tuy nhiên, đồng tiền làm ra cũng cần phải chi tiêu cho những nhu cầu trong cuộc sống, nếu làm ra nhiều tiền mà không dám tiêu xài vào những việc có ích, những việc cần thiết thì lại hóa ra bủn xỉn, keo kiệt, tự làm khổ bản thân.
Trong đạo Phật có răn dạy mọi người nên tận dụng mọi khả năng mình có để mang đến hạnh phúc cho chính mình, cho người thân, cho cộng đồng, đất nước và cả thế giới nữa.
Trước tiên, tiền bạc làm ra là để cải thiện đời sống cho chính bản thân mình, mang đến niềm vui, an lạc cho cha mẹ, vợ con và những người thân thiết khác.
Khi đã thỏa mãn lợi ích cá nhân thì phải nhớ đến những người khác ở bên mình, đó có thể là bạn bè, là đồng nghiệp, là đối tác… những người đã phần nào góp ít nhiều công sức giúp mình có được tiền bạc.
Theo lời Phật dạy, chúng ta không thể chỉ sử dụng tiền bạc cho riêng lợi ích cá nhân mà còn nên dùng cho lợi ích cộng đồng nữa. Nếu dùng tiền bạc cho lợi ích cá nhân thì chỉ có thể thiết lập được hạnh phúc ở hiện tại, còn khi chúng ta dùng tiền bạc cho cộng đồng thì có thể thiết lập được cả hạnh phúc ở tương lai nữa.
Nói như vậy không có nghĩa là dùng tiền bạc để mua hạnh phúc mà là dùng tiền bạc trong khả năng có thể của mình để giúp đỡ người khác, để cứu vớt những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình.
Tiền nhiều để làm gì ư? Nếu đã chi tiêu đủ cho bản thân, cho gia đình thì có thể dùng tiền đó để quyên góp từ thiện, để hành thiện tích đức, góp thêm phần công đức cho bản thân và gia đình sau này.
Tiền bạc là vật ngoài thân, con người ta chỉ có thể dùng tiền lúc còn sống chứ chẳng thể mang theo khi đã chết đi. Phật tử mất nhiều công sức để kiếm tiền chân chính thì cũng phải học cách sử dụng tiền bạc đúng pháp để đem lại lợi ích cho bản thân và mọi người trong xã hội, để tạo phúc cho đời này và cả đời sau nữa.
Khi chúng ta biết cách sử dụng đồng tiền chân chính thì tiền bạc chính là người đầy tớ tốt, giúp chúng ta có được cuộc sống ấm no đủ đầy, giúp chúng ta có thể đưa tay nâng đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình.
Còn nếu để đồng tiền trở thành chủ nhân thì con người chúng ta sẽ trở thành đầy tớ cho nó, bị sức mạnh của đồng tiền chi phối, dám làm tất cả mọi điều tội lỗi chỉ để có tiền, để mưu cầu lợi ích cho cá nhân mình.
Theo lời Phật dạy, tiền bạc không chỉ để chúng ta thỏa mãn đời sống vật chất mà còn phải biết cách làm cho đời sống tinh thần được thăng hoa. Có thể dùng tiền bạc mình kiếm được để cúng dường Phật pháp, giác ngộ chánh niệm, từ đó mở lòng từ bi, biết thương xót muôn loài, không còn ganh đua, hận thù, sân hận, tàn sát lẫn nhau.
Không phải cứ có nhiều tiền mới làm được việc thiện, điều này phụ thuộc vào cách quản lý tài chính, cách mà chúng ta sử dụng tiền bạc của mình. Nên có kế hoạch chi tiêu cụ thể, tiêu cho những thứ đáng tiêu, đừng lãng phí cho những thứ không cần thiết rồi đến lúc cần thì chẳng có tiền trong tay.
Nếu không biết cách tiêu tiền, để bản thân nợ nần chồng chất, để mình tán gia bại sản tức là tự đẩy mình vào địa ngục. Khi học được cách sử dụng tiền bạc khôn ngoan, biết cách tiêu tiền đúng đắn và hợp lý, biết dùng tiền để làm việc nghĩa thì có nghĩa là biết tạo phước báu cho mình ở kiếp này và kiếp sau nữa.
Cuộc sống sẽ an lạc, hạnh phúc khi chúng ta biết đủ, biết sử dụng đồng tiền chân chính và sẵn sàng tạo ra lợi ích cho người khác. Đạo Phật đề cao luật Nhân Quả, gieo nhân nào thì gặt quả ấy, gieo nhân tốt thì sẽ có được quả lành, phước đức sẽ còn đó cho mình, cho gia đình và cho cả con cháu đời sau nữa.
“Bởi chưng kiếp trước khéo tu,
Ngày nay con cháu võng dù thênh thang.”