Dù bị sỉ nhục, hãm hại hãy cố giữ tâm không oán thù

Thứ Sáu, 22/12/2023 16:40 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Giữ tâm không oán thù với kẻ đối xử tệ mạt với chúng ta là điều không dễ dàng gì nhưng chỉ khi có sự bao dung, vị tha đó chúng ta mới có tâm bình an giữa cuộc đời nhiễu nhương này.
 
Cuộc đời này khó khăn lắm, có những lúc chúng ta bị đời đẩy xuống bùn đen, thực ra không phải đời mà là con người mới ác độc với chúng ta tới vậy. Thế rồi, có những người nuôi hận nếu có cơ hội sẽ trả thù, gây hấn. Phật dạy chúng ta một nguyên tắc chung, cương lãnh chung, chúng ta phải ghi nhớ “đừng kết oán thù với hết thảy chúng sanh”.


Thà chịu bị người ta sỉ nhục, hãm hại, chúng ta nhất định không nên có một ý tưởng báo thù, đời này chúng ta mới có thể thoát khỏi tam giới: Địa ngục, ngã quỷ, Atula. 

Quan hệ của bạn đối với những oán thân chủ nợ này chẳng có cách gì thoát khỏi, cứ báo đền lẫn nhau từng đời từng kiếp, mỗi lần càng tàn khốc hơn lần trước, bạn tạo nên những tội nghiệp cực nặng này vô cùng dễ sợ.

Tham khảo: Với những người không ưa mình thì phải đối xử làm sao?
 
 
Chỉ có những ai đã thật sự tu tập chuyển hoá mới thấu hiểu được sự tác hại của nó, nên không chống trả đối đầu lại mà giữ tâm không oán thù để làm lắng dịu sự xung đột đó.

Cuộc đời này cứ mãi đi trả thù nhau qua lại thì cuộc sống thật vô nghĩa mà hận thù mỗi lúc càng thêm chồng chất, sự thật là chỉ có tha thứ, yêu thương mới hóa giải được tất cả. 
 
Ngày xưa có một vị cao Tăng đức độ nuôi dạy gần năm trăm đồ chúng rất muốn tìm ra một người phù hợp để thừa kế nhưng chưa biết phải làm thế nào trong khi tuổi già, sức yếu.

Vị cao Tăng này mới nghĩ ra kế để tìm được người xứng đáng bằng cách tung tin bị mất trộm tiền của Tam bảo, các đồ đệ lúc này bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau.

Một buổi trưa nọ, khi mọi người đang nghỉ, vị cao Tăng la lớn: “Ăn trộm, ăn trộm”. Các đệ tử tỉnh giấc và chạy về phía thầy mình thì thấy vị cao Tăng tóm lấy cổ áo một tên vào bảo rằng đây là tên trộm.
 
Chú đệ tử nói: “Dạ thưa thầy không ạ, con không phải là tên ăn trộm, con nghe la ăn trộm, con chạy vô để phụ thầy bắt ăn trộm”.
 
Bằng chứng sờ sờ trước mắt không ai có thể chối cãi được nên sau đó vị đệ tử bị khai trừ ra khỏi chùa ngay liền tức khắc, không được giải thích bất cứ điều gì. Không những thế, vị Cao tăng còn viết giấy truyền cho các chùa khác không được chứa chấp thầy, vì cái tội ăn trộm đồ của Tam bảo.

Vị đệ tử nọ vốn là người được thầy yêu mến, lại còn là người mô phạm dạy dỗ chúng Tăng nay mang tội trộm cắp lại bị thầy mình viết giấy khai trừ và tuyên bố trước mặt đại chúng quả là đáng hổ thẹn. 

Uy tín từ xưa đến nay bỗng phút chốc tan tành nhưng người đệ tử này không hề có một chút buồn giận nào thể hiện ra nét mặt hoặc là tỏ thái độ oán ghét ông thầy. Chú ta vẫn một lòng cung kính và tôn trọng, xin thầy mình hãy từ bi cho ngủ đỡ ngoài cổng tam quan cũng được, để mỗi ngày còn được học hỏi và phụ giúp chúng Tăng làm việc, nhưng ông thầy cũng không chịu mà nói rằng nếu ở đó thì phải chịu, trả tiền ngủ nhờ.
 
Dù bị thầy hủy nhục hành hạ làm khó dễ đủ điều nhưng chú ta vẫn một lòng tôn kính thầy mà siêng năng tinh tấn tu hành. Thời gian như vậy kéo dài gần ba tháng chú đệ tử vẫn một lòng tín tâm, không một lời than trách.
 
Cuối cùng vị cao Tăng cũng tìm ra được bậc chân truyền, hôm đó ông ta chính thức tuyên bố trước đại chúng. Ta bây giờ đã tìm được người kế thừa, mong đại chúng sau này khi ta viên tịch rồi, hãy nghe theo lời chỉ dạy của sư huynh các ngươi. Nói xong ông thầy từ giã đại chúng, rồi an nhiên ra đi.

Xem thêm: Sống càng bao dung thì gia đình càng hạnh phúc ấm êm
 
 
 
Trong lịch sử nhân loại từ xưa nay biết bao nhiêu bậc vĩ nhân, hiền Thánh vẫn thường bị vu oan giá họa nhưng các Ngài vẫn bình tĩnh an nhiên chứng minh cho đời sự trong sạch của mình, bằng chất liệu của từ bi và vô ngã vị tha.

Vị đệ tử đó nếu không gặp hoàn cảnh khắc nghiệt như thế, thì ông thầy làm sao biết đệ tử của mình đã vượt qua tám gió thật sự và để tất cả đại chúng có đủ niềm tin mà nương tựa học hỏi tu hành. Nếu gặp thầy nào còn quá yếu, khi bị vu oan giá họa như vậy, chắc có lẽ sẽ oán hận ông thầy của mình suốt cả đời.
 
Nhờ đó, ông thầy biết rõ người đệ tử của mình qua được tám gió, được mất, khen chê, danh thơm tiếng xấu và khổ vui. Nghịch cảnh hay chướng duyên đối với người trí chỉ là thử thách, cho nên họ vẫn bình thản an nhiên khi bị hủy nhục sai sự thật trước mặt mọi người.

Giả sử như lúc đó, chúng tôi đang ở trong hoàn cảnh này, có lẽ tôi sẽ đùng đùng nỗi giận mà oán ghét ông thầy của mình, rồi bỏ ra đi không một lời từ giã. 
 
Đức Phật dạy: “Bị sỉ nhục không sân là khó”. Ai chịu đựng được những hoàn cảnh trái ngang như vậy mà không sân giận hay tỏ ra oán ghét, tâm không oán thù thì coi như đã thành tựu đạo pháp.
 

Do đó chúng ta bình tĩnh quan sát thế gian này có người nào không đau khổ? Bất kể bạn ở trong thế gian này hưởng giàu sang đến mức nào, tuy bạn hưởng giàu sang, oán thân chủ nợ của bạn cũng vẫn vây quanh bạn, quan sát kỹ lưỡng thì thấy ngày tháng của họ chẳng thoải mái tí nào, chúng ta phải rõ ràng, phải minh bạch.

Sam Sam