(Lichngaytot.com) Sự khôn ngoan không có giới hạn vì kiến thức trên thế giới này vô cùng, vô tận, luôn thay đổi không ngừng, chỉ là do bạn có muốn học hỏi thêm hay không mà thôi.
Câu chuyện bán cái giếng
Có một người đàn ông được xem là thông thái nhất một ngôi làng nọ. Ông bán cho hàng xóm - một người nông dân cái giếng đã lâu không dùng thế nhưng nhất quyết không cho hàng xóm dùng nước trong đó.
Khi thấy hàng xóm đang múc nước từ giếng lên để nấu ăn, tưới hoa màu, nuôi gia súc…, kẻ thông minh kia nổi nóng, không cho ông này sử dụng nước trong chiếc giếng với lý do: "Tôi chỉ bán cho ông cái giếng, tôi không bán nước cho ông. Vì thế, ông chỉ được dùng cái giếng, không thể lấy nước từ cái giếng này được".
Bác nông dân ngẫm lại thấy rất có lý nên không cãi lại được nhưng cũng không biết làm sao khi ông cũng trả tiền mua giếng nhưng không được sử dụng.
Bác hiểu rằng đúng là mình không trả tiền mua nước từ cái giếng trong khi hoa màu và gia súc trong nhà đang rất cần nước từ cái giếng này, thật vô cùng khó xử.
Vì không biết cách giải quyết sự việc nên cuối cùng ông quyết định mang lên trình quan huyện xét xử, mong lấy lại công bằng. Lên cửa quan, bác nông dân tường thuật lại đầu đuôi câu chuyện, không giấu giếm bất cứ điều gì, hòng mong lấy lại được công bằng cho gia đình mình.
Quan huyện gọi người đàn ông thông minh kia lên và hỏi: “Tại sao ngươi không cho ông ta dùng nước trong giếng? Chẳng phải ngươi đã bán cái giếng đó rồi sao?”
Người đàn ông thông minh tự tin thưa lời:
- Dạ, bẩm quan. Con chỉ bán cái giếng cho ông này, chứ con không bán nước trong giếng. Do đó, ông ta không có quyền lấy nước của nhà con. Giờ nếu muốn lấy nước, ông ta phải trả thêm tiền mua nước chứ”.
Quan huyện nhìn người đàn ông, khẽ mỉm cười và trả lời: “Ồ, ngươi nói rất có lý. Thế nhưng, khi ngươi đã bán cái giếng cho người nông dân này, cái giếng đã thuộc quyền sở hữu của anh ta; còn nước trong giếng vẫn thuộc sở hữu của ngươi. Vậy thì ngươi không có quyền được để nước dự trữ trong giếng của người nông dân nữa”.
- Bây giờ chỉ có 2 lựa chọn: Một là ngươi phải trả tiền cho bác nông dân để thuê cái giếng dự trữ nước. Hai là ngươi phải mang toàn bộ nước ra khỏi cái giếng ngay lập tức”, quan tòa ngẩng lên nhìn gã thông minh và khẳng định đanh thép.
Gã thông minh cúi đầu buồn bã, không biết làm gì để biện minh cho hành động của mình nữa. Anh ta đã bị chính trí thông minh của mình gây khó xử và đành chấp thuận để cho người hàng xóm dùng nước trong chiếc giếng.
- Dạ, bẩm quan. Con chỉ bán cái giếng cho ông này, chứ con không bán nước trong giếng. Do đó, ông ta không có quyền lấy nước của nhà con. Giờ nếu muốn lấy nước, ông ta phải trả thêm tiền mua nước chứ”.
Quan huyện nhìn người đàn ông, khẽ mỉm cười và trả lời: “Ồ, ngươi nói rất có lý. Thế nhưng, khi ngươi đã bán cái giếng cho người nông dân này, cái giếng đã thuộc quyền sở hữu của anh ta; còn nước trong giếng vẫn thuộc sở hữu của ngươi. Vậy thì ngươi không có quyền được để nước dự trữ trong giếng của người nông dân nữa”.
- Bây giờ chỉ có 2 lựa chọn: Một là ngươi phải trả tiền cho bác nông dân để thuê cái giếng dự trữ nước. Hai là ngươi phải mang toàn bộ nước ra khỏi cái giếng ngay lập tức”, quan tòa ngẩng lên nhìn gã thông minh và khẳng định đanh thép.
Gã thông minh cúi đầu buồn bã, không biết làm gì để biện minh cho hành động của mình nữa. Anh ta đã bị chính trí thông minh của mình gây khó xử và đành chấp thuận để cho người hàng xóm dùng nước trong chiếc giếng.
Núi cao còn có núi cao hơn
Người đàn ông thông minh tưởng rằng mình có thể lấn át người nông dân nhưng lại đuối lý trước những lời quan nói. Cuối cùng là ông tự hại mình vì chính trí tuệ của bản thân.
Có thể thấy, luôn có người thông minh hơn bạn vì núi cao còn có núi cao hơn. Việc mình tự tin vào kiến thức và khả năng của mình là điều cần thiết, nhưng chớ nên thái quá. Cái giá của sự kiêu ngạo thật sự quá đắt, biết bao người đã nhận một cái kết đắng khi quá tự mãn vào bản thân của mình.
Có thể bạn đứng nhất ở trong lớp học, xuất sắc nhất cơ quan, đoàn thể của mình... nhưng nó mới chỉ là cái giếng của chính bạn mà thôi. Vì thế giới bao la rộng lớn ngoài kia bạn vẫn chưa có cơ hội khám phả.
Thế giới đó với kiến thức là vô tận và nhân tài luôn đầy rẫy. Dù chúng ta có thật sự rất giỏi giang nhưng người giỏi giang hơn vẫn còn rất nhiều. Bạn tuy giỏi đấy thì còn có người giỏi hơn. Không ai dám nhận mình là nhất và tự tin rằng mình là số một.
Thực tế cuộc sống luôn có những điều khó lường xảy ra, ta càng tự cho mình khôn ngoan, không hiểu rằng chớ nên tính toán chi ly và bạn tính cũng chẳng bằng trời tính, dù có lên kế hoạch cho mọi thứ thì vẫn có thứ đi ngoài kế hoạch.
Vì thế, việc khôn ngoan nhất mà bạn nên lựa chọn là sống khiêm nhường là điều hợp lý và sẽ giúp bạn tránh khỏi một số phiền phức không đáng trong cuộc sống.
Thế giới đó với kiến thức là vô tận và nhân tài luôn đầy rẫy. Dù chúng ta có thật sự rất giỏi giang nhưng người giỏi giang hơn vẫn còn rất nhiều. Bạn tuy giỏi đấy thì còn có người giỏi hơn. Không ai dám nhận mình là nhất và tự tin rằng mình là số một.
Thực tế cuộc sống luôn có những điều khó lường xảy ra, ta càng tự cho mình khôn ngoan, không hiểu rằng chớ nên tính toán chi ly và bạn tính cũng chẳng bằng trời tính, dù có lên kế hoạch cho mọi thứ thì vẫn có thứ đi ngoài kế hoạch.
Vì thế, việc khôn ngoan nhất mà bạn nên lựa chọn là sống khiêm nhường là điều hợp lý và sẽ giúp bạn tránh khỏi một số phiền phức không đáng trong cuộc sống.
Chúng ta đều biết, cuộc sống lên xuống bất thường nên chúng ta hãy luôn giữ thái độ bình thản để đối mặt. Lúc giàu có cũng không lấy làm kiêu ngạo, lúc nghèo khổ cũng không quá bi lụy. Như vậy, cuộc sống của bạn sẽ dễ dàng theo ý của bạn hơn.
Chúng ta không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá bất kì ai, vì lòng người vốn thâm sâu khó đoán. Người ăn mặc lịch sự, đạo mạo chưa chắc đã tốt và người có vẻ ngoài tuềnh toàng chưa chắc đã như vẻ ngoài của họ. Như vậy, chúng ta nên cẩn trọng trước khi đánh giá bất kì ai vì bạn sẽ không biết được rằng bạn đang đối diện với ai đâu.
Không nên giới hạn sự hiểu biết của mình
Khi hiểu rằng sự khôn ngoan không có giới hạn thì nhất định đừng tự thỏa mãn chính mình với những hiểu biết của bản thân mà cũng đừng vì mình không đủ xuất sắc mà tự ti quá.
Nếu bạn chưa biết thì bạn chỉ cần học, cần đọc là biết, chẳng có ai là quá thông minh, thông thái hơn ai cả khi kiến thức luôn có sẵn trong vũ trụ, chỉ là bạn có muốn biết hay không.
Tất cả những gì bạn biết mới chỉ như “giọt nước” ở trong “đại dương” rộng lớn thì nên không ngừng học hỏi thêm, biết cách lắng nghe, học cách tiếp thu. Thậm chí với một số lời phê bình, những nhận xét nghiêm khắc có vẻ khó nghe nhưng hãy lấy đó làm động lực cho chính mình cố gắng hơn và giỏi giang hơn.
Đừng tự giới hạn bản thân rằng mình không thể bằng ai đó vì mình không đủ thông minh, kiến thức trong thế giới này là vô hạn, quan trọng là bạn có mở lòng mình ra để tiếp thu, học hỏi hay không. Khi bạn sẵn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện, vì thế, đừng e ngại rằng mình đang kém, chưa hiểu rõ một điều gì đó.
Đó là lý do con người sinh ra luôn phải học hỏi không ngừng, dù là khi bạn đang ở bất cứ lứa tuổi nào. Hãy tự xem mình là miếng bọt biển để có thể thấm được mọi kiến thức hay ho trong xã hội này.