Tại sao cứ sống mãi cho người khác xem mà không một lần vì mình?

Thứ Tư, 18/04/2018 09:50 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Nếu cứ sống theo sở thích, mong muốn của người khác ta cũng chỉ là con rối trong tay họ, vậy tại sao không sống vì mình để được yêu, được làm những gì mình thực sự thích?
  
Trong cuộc sống, có những người tưởng là đối tốt với ta, sống hiền hòa với ta, dùng những lời ngọt ngào nuôi dưỡng ta nhưng trong một hoàn cảnh khó khăn nào đấy họ mới "hiện nguyên hình". Thể mới nói, chó không phải sủa hay mà là chó tốt, người không phải nói hay mà là người hiền.

Nhìn người không thể nhìn bề ngoài. Cái vỏ ngoài chỉ là giả tướng, lâu ngày tất sẽ hiện nguyên hình. Đánh giá tình cảm không nên chỉ nhìn qua hành động tạm thời trước mắt, khi lâm nạn mới thấy được chân tình. Trước sau nên nhớ kỹ: Đường xa biết sức ngựa, lâu ngày hiểu lòng người. Bởi vậy mới quen mới biết, chớ vội dốc hết lòng tin tưởng mà nhận về nỗi thất vọng ê chề.

 
 

Đừng cố thay đổi người khác làm gì


Đã bao nhiêu lần bạn thất bại trong việc thay đổi người khác? Muốn họ tốt hơn, sống có ích hơn nhưng họ vẫn cứ bỏ qua lời khuyên của bạn, sống theo ý mình, tiếp tục làm những việc sai trái? Sự thật là không thể nói về biển với con ếch đáy giếng, không thể bàn về băng tuyết với côn trùng mùa hè.

Ếch ngồi đáy giếng, sống nơi nhỏ hẹp, nhìn vòm trời chỉ như miệng giếng ắt là không biết được cái mênh mông của biển cả. Côn trùng mùa hè chỉ sống trong vài tháng nắng hạ, cũng chẳng thể nào hiểu được cái giá lạnh của băng tuyết mùa đông. Đừng nói đạo lý với người ngang bướng, đừng tranh luận với những người không cùng tư duy, bạn chỉ lãng phí thời gian và tinh lực mà thôi.

Việc duy nhất chúng ta có thể làm là thay đổi chính mình, nếu có may mắn thì lối sống chân thành của ta làm rung động họ. Người chân thành là tột bậc tinh tế và thành thật, nếu không tinh tế và thành thật thì chẳng thể nào cảm động được người khác.

Cảm hóa người khác là chuyện không dễ. Đó không chỉ là việc cần đến sự khôn ngoan, cơ trí bề mặt, nó còn là sự cảm thấu từ trong tâm, sự đồng điệu tận cõi lòng. Chỉ khi đối xử với người bằng cõi lòng thành thực, chân thành, trong ngoài như một, lời nói và hành động nhất quán thì mới cảm hóa, lay động được người khác. Cuối cùng, trước khi muốn sống vì người khác thì hãy sống vì mình. 

Tham khảo: Người với người cần giữ KHOẢNG CÁCH kẻo “thân nhau lắm, cắn nhau đau”
 

 

Yêu lấy bản thân và sống vì mình


Người thế tục đều thích người giống mình, mà ghét kẻ khác mình. Vì thế, đừng vội nghe và làm theo lời người nào đó nói về chúng ta. Họ chỉ đang muốn "đục đẽo" ta để có một phiên bản tương tự như họ mà thôi. Có khi, họ cũng chỉ đang nhìn đời bằng gam màu loang lổ cảm xúc của chính mình.

Nếu bạn cứ làm theo lời khuyên người này rồi lại làm theo người khuyên người kia thì chẳng khác gì "đẽo cày giữa đường" cả. Đó là chưa kể có khi họ đưa lời khuyên đó ngày mai họ đã quên và lại đưa ra lời khuyên hoàn toàn ngược lại. Vì thế, hãy sống vì mình, làm việc mình thích đi, nghe lời người khác mà buồn tủi có ích gì.

Ai cũng thích ý kiến của mình được người khác tán đồng mà ghét việc bị phản đối. Thuốc tốt thì đắng nhưng khỏi bệnh, lời thật dù khó nghe nhưng được việc. Khi có người nghi ngờ việc chúng ta làm, hãy học cách nhìn lại chính mình, có sai thì sửa, không sai thì cố gắng thêm.
 
Sống cho người khác xem thì chỉ là diễn viên trên sân khấu cuộc đời và phụ bạc chính bản thân. Hãy sống để cho chính mình xem, chứ chẳng vì ai cả.

Điều đó không có nghĩa là bất chấp làm những việc sai trái. Giá trị đạo đức cũng cần cả một quá trình tích lũy, hãy cố gắng sống hướng thiện, với tâm an lành bạn sẽ biết nên làm gì, không nên làm gì, còn ý kiến của người khác chỉ mang tính chất tham khảo.

Kathy