(Lichngaytot.com) Ngày nay chúng ta vẫn cứ hô hào quá nhiều việc phụ nữ phải mạnh mẽ, phải được bình quyền nhưng cả giang sơn phía sau kia thì ai trông nom? Không hẳn phụ nữ nên an phận làm vợ, làm mẹ mà họ nên hiểu rằng dù sao gia đình vẫn quan trọng nhất, công việc nên để thứ hai.
Những ngày qua, cư dân mạng hết bàn tán chuyện
Tiền nhiều để làm gì, rồi lại quay sang nói chuyện vai trò của phụ nữ trong gia đình khi cả ông Đặng Lê Nguyên Vũ lẫn chủ tọa khuyên bà Lê Hoàng Diệp Thảo lui về lo chuyện chồng con.
Vậy liệu phụ nữ nên an phận làm vợ, làm mẹ?
Dư luận được phen dậy sóng khi ông Vũ cà phê nói: "Không ai muốn loại cô ý ra khỏi Trung Nguyên này cả. Nhưng có điều ở đây là những người chồng. Chồng phải ra chồng, vợ phải ra vợ. Trên phải ra trên, dưới phải ra dưới, phải có trật tự".
Nhiều người cho rằng ông xem thường phụ nữ khi nói như vậy.
Nhưng không! Đó chỉ là cách nhìn quy chụp, ông chỉ đang trách bà vợ - người đứng trước mặt mình vì ông không thể nào chịu đựng được nữa đối với ông bà đang phá cơ ngơi ông đang xây dựng, không những thế bà còn cho rằng chồng bị điên trong khi ông vô cùng sáng suốt như lời ông nói: "Người anh em” ở ngoài không thấy được điều đó đâu, ghê gớm lắm! Không có người vợ nào để chồng mình vào tù. Không có người vợ nào đem mình vào nhà thương điên để lấy quyền hết. Cuộc hôn nhân nên kết thúc. Như vậy sẽ tốt hơn”.
Vì thực tế ông yêu chiều, tin tưởng vợ nên tài sản và tiền bạc đều để tên bà hết, đó là những gì đàn ông nghĩ họ có thể làm cho người phụ nữ họ yêu. Đúng như lời chủ tọa nói: Như vậy anh ấy rất tin chị, mới giao hết cho vợ nắm quyền hành.
Đó cũng là lý do ông khuyên bà nên lui về chăm lo gia đình còn việc kinh doanh nên để chồng cáng đáng.
Vì sao phụ nữ phải lui về?
Mọi người còn tỏ ra giận dữ ngài chủ tọa khi ông nói: “Một người đàn ông hùng hục đi lao động ở ngoài, kiếm tiền về cho vợ con, như con đại bàng đực chỉ có tha mồi về cho đại bàng cái nuôi con. Sướng quá đi chứ. Tại sao chị lại tự nhiên ôm khổ vào thân. Tôi nghĩ như thế là hợp tình hợp lý, hợp với đạo lý và hợp với phong tục tập quán của dân tộc Việt Nam mình”.
Lời nói đâu có sai! Hãy thôi mỉa mai gia đình họ mà hãy học tập từ đó mà lấy kinh nghiệm cho chính mình.
Trong một gia đình phải có người ra “tiền tuyến”, người về “hậu phương”, chứ ai cũng đòi đi “chiến đấu” thì ai trông coi nhà cửa, con thơ nheo nhóc để cho ai? Cuối cùng thì phụ nữ nên an phận làm vợ, làm mẹ là tốt nhất, nếu đi làm thì cũng là việc nhẹ nhàng thôi. Đừng nghĩ rằng mọi việc đều nhờ giúp việc, bố mẹ già lo được hết!
Trẻ nhỏ từ 0-5 tuổi đang hình thành tư duy, bạn muốn tương lai của các con mình như bà giúp việc kia thì hãy cho để các con dành phần lớn thời gian gần gũi với họ!
Còn nhờ mẹ già chăm ư? Đừng lạm dụng quá, thử chăm trẻ nhỏ cả ngày là bạn biết mệt đến thế nào? Tuổi già là để nghỉ ngơi chứ không phải tốn công tốn sức thêm vì mấy đứa nhỏ. Đó là chưa kể các bà nội, bà ngoại chiều cháu hết mực và khiến chúng dễ sinh hư tính.
Dù sao, người mẹ vẫn là người nên gần gũi với con nhất, những gì học hỏi được ngoài xã hội kia hãy dành thời gian dạy dỗ con chứ không phải “lên mặt” với chồng nếu không muốn tan cửa nát nhà như nhà ông Vũ.
Nói về những người phụ nữ mạnh mẽ ngoài kia hỏi xem họ có mệt mỏi không vì khi phải lo cho cả gia đình, con cái rồi cả chuyện làm kinh tế? Họ làm cả việc đàn ông lẫn đàn bà cùng một lúc thì sao không mệt? Là họ không dám kêu than mà thôi.
Họ không nên được cổ vũ hô hào như cách truyền thông hô hào hiện này vì thực tế họ thật đáng thương khi một người phụ nữ mà phải gồng mình lên để cáng đáng bao công việc trên đời.
Vậy đòi bình đẳng làm gì, nếu bình đẳng thì cần gì chia ra đàn ông - đàn bà? Người ta chỉ đòi bình quyền khi cái thời phụ nữ không được đi làm chỉ được ở nhà lo chuyện con cái mà thôi. Còn giờ đây, ai cũng được đi làm như nhau thì đòi bình quyền vô nghĩa vì muôn đời 2 loài vẫn không thể là một!
Phụ nữ là phái yếu, khi nào bạn không mang bầu 9 tháng 10 ngày, phải nghỉ để chăm con thơ hết nửa năm, bị “dâu” hành hạ gần một tuần trong một tháng thì hãy đòi bình quyền.
Tính mà xem, thời gian đó đã ngốn phần hết thời gian trong cuộc đời người phụ nữ rồi thì đi làm lãnh đạo chỉ có mệt thân, gia tăng thêm gánh nặng. Không ai cấm các chị đi làm cả, nhưng nên lượng sức mình để vẫn còn thì giờ chăm con, chăm nhà cửa.
Riêng về gia đình Vũ - Thảo thì càng khác với chúng ta, khi đàn ông làm việc đại sự chứ không phải là phát triển một công ty cỏn con, ông đang nuôi sống hàng nghìn người trong công ty thì họ làm gì tập trung được cho gia đình. Giống như ngày xưa các ông chồng đi lính còn đi biền biệt bao năm thì hờn trách ai đây?
Nếu muốn một người đàn ông lo được cả vợ cả con thì người đó chẳng thể vĩ đại và mãi thường thường bậc trung vì họ không có đủ thời gian để chia sẻ. Vì thế, làm vợ với người như ông Đặng Lê Nguyên Vũ bà Thảo nên thấu hiểu và thông cảm mới là lẽ phải.
Khi nào chúng ta... đành phải mạnh mẽ?
Ừ thì phụ nữ phải mạnh mẽ, phải độc lập nhưng là khi hoàn cảnh không cho phép, không có người đàn ông bên cạnh mình mà thôi, còn có người bên cạnh mà bạn “lấn quyền” thì họ làm gì? Mà họ cũng chẳng chịu nổi một bà vợ hách dịch, xem mình là nhất, là trung tâm "lãnh đạo" gia đình như lãnh đạo công ty đâu.
Đàn bà mạnh mẽ sẽ khiến cho đàn ông không có được cảm giác muốn được chở che, bảo vệ. Và đó là lý do chính khiến các gia đình tan vỡ. Tưởng là mình có thể khôn ngoan với đời nhưng lại dại khờ với chính bản thân mình.
Nếu đã là phụ nữ mạnh mẽ thì có về nhà cũng phải yếu mềm để đàn ông được đóng vai trò đúng của đàn ông. Việc đó khó lắm, vì thói đời người ta hay có thói quen cư xử một kiểu, không biết thay đổi tùy theo hoàn cảnh cho phù hợp. Có người giỏi giang làm được nhưng thực tế mấy ai toàn vẹn, làm được khi đảm cả việc nước lẫn việc nhà?
Hơn nữa, dù có ghê gớm có danh tiếng ở ngoài thì về nhà vẫn nên im lặng đúng lúc chứ không phải là bô bô chuyện chồng con để kể công, kể khổ để cầu xin lòng thương của mọi người. Xấu chàng thì hổ ai? Trong khi tự trọng đàn ông cao, một lời nói gây tổn thương của các chị em là có thể gây bão.
Lắng nghe câu chuyện vừa vui nhưng cũng vừa thực tế sau bạn sẽ hiểu ra đôi phần:
Một người phụ nữ đến gặp ông thiền sư rồi nói:
– Thưa thiền sư, dạo này chồng con hay bồn chồn nóng nảy và vũ phu, cứ nói động vào là nổi cáu um sùm cả lên, thiền sư có cách nào giúp con không ạ?
Ông thiền sư nói:
– Đây, con hãy mang chai nước này về, mỗi khi cảm thấy chồng con hơi nóng lên thì con ngậm từng ngụm nhỏ một, chồng con sẽ hết giận dữ ngay thôi!
– Vâng thưa thầy.
Sau một tuần, người phụ nữ lại đến:
– Thưa thầy, tuần trước con lên đây xin được thầy ban cho nước thánh, hai vợ chồng con giờ đây đã rất hòa thuận, nay chồng con nói lên đây để cám ơn thầy và xin thầy thêm ạ!
Ông thiền sư nhã nhặn:
– Nước thánh gì đâu con, là nước lã thôi, con ngậm vào để bơn bớt cái mồm đi, đến ta đây cũng đau hết cả đầu nói gì đến chồng con!?
Tin bài cùng chuyên mục: