1. Ơn che chở của Đất Trời
Thế mới thấy mỗi ngày được ánh nắng soi chiếu, được bước chân trên mặt đất đã là điều cực kỳ may mắn.
Một vị thiền sư từng nhắc nhở cho chúng ta rằng ngay một tờ giấy chúng ta viết lên thì trong nó có cả cánh rừng, cả mặt trời, cả những tia nắng, có cả những cơn mưa, cả mồ hôi những người trồng rừng, đốn cây, trước những công đoạn chặt, sấy, tẩm của người thợ giấy... Vì thế tất cả mọi thứ hiện hữu xung quanh chúng ta đều đáng để chúng ta biết ơn và trân trọng.
Nếu luôn biết nhớ ơn cuộc sống, nhớ ơn Thần linh luôn che chở, nâng đỡ mình trước những nguy nan, kiếp nạn, người ta sẽ cảm nhận được sự tĩnh tại, bình yên và hạnh phúc sâu thẳm trong lòng mình.
2. Ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ
Thế nên, món nợ ân tình của cha mẹ là lớn nhất, có dùng cả đời để báo đáp cũng không đủ. Vì vậy, phận làm con, nhất định không được bất hiếu. Chỉ khi biết hiếu thuận với cha mẹ, chúng ta mới có thể xây dựng cho mình một nhân cách tốt, trở thành người mà mọi người nể phục.
Nghe Lời phật dạy về báo hiếu cha mẹ để bạn chợt nhận ra rằng chẳng cần phải đi cầu may ở đâu xa cả, chỉ cần báo hiếu cho đấng sinh thành của mình là đủ.
3. Ơn dạy dỗ của người thầy tốt
Thế nên mới có câu: "Nhất tự vi sư, bán tự vi sư" nghĩa là một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Điều này có nghĩa là bất cứ ai đã dạy dỗ ta đều xứng đáng để mang ơn, đừng nên so sánh dạy ít hay dạy nhiều.
Trong xã hội hiện đại, nhiều người có suy nghĩ lệch lạc khi cho rằng chỉ cần trả tiền để được đi học thì ta được học, thầy nhận tiền, thế là xong nhiệm vụ. Họ quên đi rằng cái ân tình, cái ý nghĩa thầy - trò còn cao hơn cả tiền bạc. Nếu sống với thái độ vô ơn đó thì khó làm nên điều gì ý nghĩa cho cuộc đời của mình.
4. Ơn cứu mạng khi gặp khó khăn
Vì nếu ta không may mất đi sinh mệnh đang có này thì tiền bạc, tài năng, thành công, con cái, vợ/chồng,... cũng không có nữa. Khi đã qua đời, chúng ta sẽ chẳng còn có được thân xác này để làm điều mình muốn.
5. Ơn đề bạt tiến cử
Thế nên một người nào đó như cấp trên hay bạn bè, người thân,... cho chúng ta một chỗ tốt, tạo điều kiện để thể hiện năng lực, hoặc thậm chí hướng dẫn để bạn phát triển, có được vị trí của mình thì quả là đáng để mang ơn cả đời.
Mấy ai trong cuộc đời gặp được một người không đố kỵ với năng lực của bạn, còn có lòng đề bạt, để bạn có cơ hội được mở rộng tiền đồ to lớn? Hiếm hơn hái sao trên trời, thế nên hãy ghi nhớ ơn này, không được quên đi.
6. Ơn anh em huynh đệ
Thực tế là có quá nhiều chi tiết nhỏ thuở ấu thơ ta không nhớ hết được nhưng chắc chắn sẽ không ít lần anh em trong nhà bảo vệ nhau, giúp đỡ nhau nhiều việc, thế nên chắc chắn có món nợ ân tình.
Đừng vì khi trưởng thành mỗi người mỗi tính, mỗi nết lại bắt đầu xem thường hoặc tìm cách gây mâu thuẫn, hiềm khích với nhau.
Dạy trẻ nói lời cảm ơn và thực hiện nó không phải là điều đơn giản, do đó đòi hỏi các bố mẹ phải kiên trì và đồng hành cùng con thay vì chỉ trích hay chê bai.
7. Ơn trí giả chỉ điểm
Họ đôi khi chỉ cần một câu nói nhưng ngay lập tức có thể khiến chúng ta sáng tỏ, suy nghĩ ra cách giải quyết. Từ đó mà xử lý được mọi khó khăn, bộn bề.
Đó thực sự là bậc minh triết, sau này có duyên gặp lại, nhất định phải bày tỏ lòng biết ơn với họ.
Hay đơn giản như đi đường, có một người lạ từng chỉ đường cho bạn cũng rất đáng để mang ơn. Khi có thái độ sống đầy lòng biết ơn với từng cử chỉ nhỏ của người khác, bạn sẽ luôn cảm thấy này tuyệt vời.
8. Ơn Quý nhân phù trợ
Ví dụ như đang nợ nần liền có người giúp đỡ tiền bạc, đang làm ăn khó khăn có người hỗ trợ đẩy hàng đi, đang gặp sự cố trên đường liền có người hỗ trợ,... những người đó đều là Quý nhân của cuộc đời chúng ta, ân huệ của những người này đáng ghi nhớ muôn đời.
Có câu: "Quý nhân có thể gặp nhưng không thể cầu" có nghĩa là những “ân gia” của bạn nhưng không phải lúc nào họ cũng xuất hiện, đừng nuôi lòng tham lam mong cầu. Cơ hội gặp được họ vô cùng mong manh, vì thế gặp được rồi nhất định phải trân trọng, thể hiện lòng biết ơn.
9. Ơn vợ chồng đồng cam cộng khổ
Chúng ta hay nghĩ rằng làm việc này là trách nhiệm của chồng, làm việc kia là trách nhiệm của vợ,... rồi xem như đó là việc đương nhiên. Thế nhưng trên cuộc đời này không ai phải có trách nhiệm với bạn cả, một việc nhỏ nào mà người khác (cho dù là chồng/vợ) làm cho bạn thì đều đáng quý, đáng để thể hiện lòng biết ơn.
Nói xa hơn nữa, khi cả hai vợ chồng đồng sức đồng lòng trải qua thăng trầm cuộc sống thì còn đáng trân trọng hơn nữa.
Ai cũng vai trò nhất định trong một gia đình, quan trọng là nương nhau mà sống chứ không phải tìm cách để chỉ trích thói hư tật xấu của nhau rồi khiến cả hai sống mãi trong đau khổ.
Vậy nên, làm người chúng ta phải nhớ một điểm rằng, nhất định sống phải có tâm, ơn huệ ta ghi nhớ muôn đời và không quên đối xử tốt với mọi người xung quanh vì có thể trong kiếp nào đó ta từng mang ơn họ thì sao. Như vậy nhất định cuộc sống sẽ an bình, hạnh phúc tự tại, danh lợi không cầu mà ắt tự tìm đến.