(Lichngaytot.com) Ít ai tin rằng những đứa trẻ thiểu năng có thể là thiên tài vì chúng ta không thể dùng sự hiểu biết đơn giản của mình để giải thích được những biểu hiện lạ thường của con trẻ.
Khoảng cách giữa THIỂU NĂNG - THIÊN TÀI rất mỏng manh vì chúng ta không "cùng tầng" để phân định được họ là ai. Điểm chung khiến họ bị đánh đồng với nhau đó là: những suy nghĩ khác người!
Một khi đã khác thì những người bình thường khác bao gồm cả bạn bè, anh chị em, bố mẹ, thầy cô,... của họ sẽ ra sức chỉ trích, họ chẳng biết những thứ khác mình là cần đào thải.
Thế nhưng, có những người rất tuyệt vời, họ chấp nhận sự khác biệt ấy, chẳng cần phân biệt là thiểu năng hay thiên tài, chỉ cần dành tình yêu cho một sinh linh bé nhỏ bên cạnh mình là đủ.
Chính tình yêu tưởng chừng nhỏ bé nhưng thực sự vĩ đại ấy đã nâng đỡ và đánh thức tiềm năng trong những thiên tài, gieo vào họ những hạt giống của niềm tin để chúng nảy nở, đơm hoa, rồi kết trái.
Những đứa trẻ thiểu năng có thể là thiên tài nhưng không phải ai cũng đủ nhận ra, và nếu không có những người truyền cảm hứng tuyệt vời sau này, có lẽ chúng ta sẽ vắng bóng những sản phẩm trí tuệ có sức ảnh hưởng mạnh mẽ tới nhân loại.
Bill Gates - Đứa trẻ khép kín, khó gần
Từ lúc là cậu học sinh lớp 4 tại trường tiểu học View Ridge Seattle, Bill Gates sống khép kín, hướng nội và không thích giao tiếp, trò chuyện với bạn bè. Trong suy nghĩ của cậu bé Bill Gates lúc đó mình là người có quá nhiều khuyết điểm như luộm thuộm, ngốc nghếch, chữ viết rất xấu, có sở thích giống con gái là đọc sách.
Mặc cho cậu nhóc muốn trốn tránh, không gây chú ý nhưng cô Blanche Caffiere lại nhẹ nhàng quan tâm tới Bill Gates. Trong trí nhớ của cậu học trò lúc đó cô là một thủ thư thanh lịch, duyên dáng và vô cùng dễ gần.
Nhờ cô Caffiere, ông đã có thể sống thoải mái đúng với chính mình mà không bị chê bai. Sau này, Bill Gates kể lại câu chuyện cũ và ông tin rằng cô Caffiere đã giúp ông thoát khỏi vỏ bọc của mình bằng một phương thức dạy dỗ thật đặc biệt.
Theo lời của Bill, khi biết cậu nhóc mê đọc sách, cô thường xuyên hỏi han xem cậu thích đọc sách gì và tại sao rồi tìm những cuốn sách tương tự đó cho cậu học trò được đọc và khám phá. Không những thế, mỗi khi cậu hoàn thành một cuốn sách, cô sẽ hỏi đã học được gì từ đó và ông thích điều gì nhất, tại sao.
Mỗi khi Bill Gates trả lời, cô đều chăm chú lắng nghe, tôn trọng và ghi nhận ý kiến của ông. “Cô đã luôn chân thành lắng nghe tôi” Gates nhớ lại.
Mặc cho cậu nhóc muốn trốn tránh, không gây chú ý nhưng cô Blanche Caffiere lại nhẹ nhàng quan tâm tới Bill Gates. Trong trí nhớ của cậu học trò lúc đó cô là một thủ thư thanh lịch, duyên dáng và vô cùng dễ gần.
Nhờ cô Caffiere, ông đã có thể sống thoải mái đúng với chính mình mà không bị chê bai. Sau này, Bill Gates kể lại câu chuyện cũ và ông tin rằng cô Caffiere đã giúp ông thoát khỏi vỏ bọc của mình bằng một phương thức dạy dỗ thật đặc biệt.
Theo lời của Bill, khi biết cậu nhóc mê đọc sách, cô thường xuyên hỏi han xem cậu thích đọc sách gì và tại sao rồi tìm những cuốn sách tương tự đó cho cậu học trò được đọc và khám phá. Không những thế, mỗi khi cậu hoàn thành một cuốn sách, cô sẽ hỏi đã học được gì từ đó và ông thích điều gì nhất, tại sao.
Mỗi khi Bill Gates trả lời, cô đều chăm chú lắng nghe, tôn trọng và ghi nhận ý kiến của ông. “Cô đã luôn chân thành lắng nghe tôi” Gates nhớ lại.
Có thể nói nếu Bill Gate ngày ấy không có một người bạn như cô Blanche Caffiere thì rất khó mở lòng với thế giới và cho ông cảm hứng để khám phá bản thân và cuộc sống nhiều sắc màu này.
Les Brown - Thằng em ngốc
Les Brown là nhà diễn thuyết nổi tiếng truyền cảm hứng để thay đổi rất nhiều mảnh đời nhưng ít ai biết rằng người giúp ông thay đổi từ cậu bé kém cỏi được cho là thiểu năng đó là một người thầy.
Sinh ra ở khi nhà nghèo của thành phố Liberty, Miami, Les là một học sinh được xem là “chậm phát triển trí tuệ” thậm chí phải học đúp 2 năm lớp 5 vì quá kém.
Sinh ra ở khi nhà nghèo của thành phố Liberty, Miami, Les là một học sinh được xem là “chậm phát triển trí tuệ” thậm chí phải học đúp 2 năm lớp 5 vì quá kém.
Vấn đề càng trở nên tồi tệ khi anh em sinh đôi của Les Brown, Wesley, thông minh hơn và có thành tích học tập xuất sắc nên mọi người xung quanh gọi ông với biệt danh “thằng em ngốc”.
Quá tự ti với bản thân nên trong một lần bị gọi lên bảng làm toán cậu khăng khăng mình không làm được. Thầy khích lệ: “Em làm được mà” .
Thế nhưng cậu nhóc một lần nữa từ chối: "Em không thể ạ. Em bị thiểu năng trí tuệ".
Cả lớp khoái chí cười chê nhưng lúc này thầy giáo rất bình tĩnh, ông đã bước lại gần và nhìn thẳng vào mắt Les.
- Em đừng bao giờ nói điều đó một lần nữa. Mọi người xung quanh nói gì về em không có nghĩa là em như thế. Khi em muốn làm điều gì hay trở thành một người nào đó, em phải có khát vọng mãnh liệt.
Cả lớp khoái chí cười chê nhưng lúc này thầy giáo rất bình tĩnh, ông đã bước lại gần và nhìn thẳng vào mắt Les.
- Em đừng bao giờ nói điều đó một lần nữa. Mọi người xung quanh nói gì về em không có nghĩa là em như thế. Khi em muốn làm điều gì hay trở thành một người nào đó, em phải có khát vọng mãnh liệt.
Những lời đó khắc sâu trong tâm trí của Les Brown bé nhỏ ngày nào và đi theo ông tới tận mãi sai này, trở thành động lực để ông không ngừng theo đuổi mục tiêu, vượt qua những khó khăn đáng kinh ngạc, theo đuổi mục tiêu cuộc đời với niềm đam mê và sự nhiệt thành.
Năm Thomas Edison 8 tuổi, cậu từng bị thầy đuổi học vì “thiểu năng trí tuệ”. Thế nhưng, sau buổi gặp thầy về, mẹ của ông đọc rõ ràng từng chữ trong tờ giấy rằng: “Con trai của ông bà là một thiên tài! Nhưng ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi cũng không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hãy tự kèm cặp con trai mình”.
Mãi sau này mẹ mất ông mới biết sự thật rằng mình bị chê đần đồn chứ không phải là lời khen như mẹ đã đọc lên. Bằng những lời khích lệ của mẹ mình mà ông đã trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, người được mệnh danh là “Thầy phù thủy ở Menlo Park” nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.
Đức Đạt Lai Lạt Ma nói về tình yêu thương con người
Tình yêu thương con người nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành nhưng không phải ai cũng biết trao yêu thương đúng cách và những lời hay ý đẹp của Đức Đạt Lai Lạt
Tình yêu thương con người nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành nhưng không phải ai cũng biết trao yêu thương đúng cách và những lời hay ý đẹp của Đức Đạt Lai Lạt
Thomas Edison - Cậu bé đần độn
Tuổi thơ của cậu nhóc Thomas Edison vô cùng khó khăn khi các giáo viên coi Edison là đứa trẻ đần độn “không thể dạy dỗ được”; cha của ông thì cho rằng Edison có vấn đề về thần kinh và chậm phát triển, mãi tới 4 tuổi mới bắt đầu biết nói; bản thân ông cũng là đứa trẻ yếu ớt và hay đau ốm, đến mức người ta lo sợ rằng Edison sẽ không thể sống tới tuổi trưởng thành.
Năm Thomas Edison 8 tuổi, cậu từng bị thầy đuổi học vì “thiểu năng trí tuệ”. Thế nhưng, sau buổi gặp thầy về, mẹ của ông đọc rõ ràng từng chữ trong tờ giấy rằng: “Con trai của ông bà là một thiên tài! Nhưng ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi cũng không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hãy tự kèm cặp con trai mình”.
Mãi sau này mẹ mất ông mới biết sự thật rằng mình bị chê đần đồn chứ không phải là lời khen như mẹ đã đọc lên. Bằng những lời khích lệ của mẹ mình mà ông đã trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, người được mệnh danh là “Thầy phù thủy ở Menlo Park” nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.
Albert Einstein - Thằng đần
Albert Einstein trải qua tuổi thơ không hề dễ chịu khi cậu là một đứa trẻ chậm biết nói và bố mẹ đã phải đưa đi khám. Mỗi câu, từ trước khi nói ra Einstein đều tự lẩm nhẩm vài lần trong miệng đến nỗi người đều gọi ông là “Thằng đần”.
Năm cuối thời trung học Einstein đã bị đuổi học bởi ông luôn luôn đặt những câu hỏi kỳ quái và cố tìm câu trả lời. Ông lại rất hay cãi lời thầy giáo và có những phát ngôn ngớ ngẩn.
Einstein rất ưa thích các môn tự nhiên và triết học. Ông không chịu học những môn học thuộc lòng, vì vậy thành tích học tập của ông thường đứng cuối lớp.
Thế nhưng ít ai ngờ rằng Albert Einstein là một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất của nhân loại, người khai sinh ra “Thuyết tương đối”.
Ông được mệnh danh là “Người đàn ông thông thái nhất thế giới”, “Người đàn ông của thế kỷ”, “Tri thức lỗi lạc nhất trong lịch sử”…
Tiềm năng của con người cho đến nay luôn là điều bí ẩn và chúng ta thường được khuyên rằng chúng ta luôn làm được những gì mình muốn. Những đứa trẻ thiểu năng có thể là thiên tài theo một cách nào đó mà ta chẳng thể giải thích nổi.
Sự khác biệt của những thiên tài đó là lối tư duy của họ không giống những người xung quanh nên những chia sẻ của họ thường bị gạt phắt đi, không mấy ai quan tâm. Thế nên, lâu dần chúng chẳng muốn bày tỏ và sống khép kín lại. Vì thế, với vai trò là người thân của các con thì thay vì áp đặt suy nghĩ của mình vào chúng thì chính chúng ta nên học cách lắng nghe trẻ nhiều hơn nữa.