1. Người chậm chạp
Thế nên có thể lúc trẻ chúng ta hay xem thường người chậm chạm, khó chịu với sự lề mề, thụ động của họ. Thế nhưng đây lại thường là những người khiêm tốn, chân thành, hiểu chuyện.
Bình thường nhìn thấy ai chậm chạp là chúng ta tỏ thái độ khó chịu hoặc thậm chí là xem thường người ta. Nhưng sống càng lâu, ta càng nhận ra họ mới là người đáng quý.
Cho đến khi lao ra cuộc sống gặp người "ma lanh" có vẻ nhanh nhảu nhưng sống khôn vặt, dối trên, lừa dưới, hại người,... thì bạn mới nhận ra rằng những người tuy chậm chạm, đáng tin, có khờ dại một chút còn tốt hơn cả những kẻ mang tiếng giỏi giang ngoài kia.
Những người chậm chạp hoặc khờ dại ấy tuy mới tiếp xúc sẽ gây khó chịu nhưng về lâu về dài sẽ xây dựng được lòng tin, dễ được nhận sự giúp đỡ của mọi người.
Người thông minh thì không bao giờ để lộ sự tài trí của mình; còn kẻ dại dột lại luôn khoe mẽ tỏ ra mình giỏi giang hơn người. Nghệ thuật sống của người thông
2. Người không biết lo nghĩ
Những người bị chê ngốc nhưng hậu vận tốt nhất |
Nhiều người khi trẻ thừa nhận không biết mục tiêu của cuộc đời mình là gì liền bị chê cười. Nhưng thực ra, người trẻ cần chiêm nghiệm, trải đời, học hỏi, có sai có sửa vì mấy ai biết được rõ mục tiêu của mình khi chưa có đủ trải nghiệm.
Thế nên nếu đang trẻ thì cứ tận hưởn hành trình của mình, đừng vội vàng vì nếu bạn có sớm hoàn thành mục tiêu cuộc đời thì bạn sẽ lại tưởng rằng mình khôn, mình giỏi và bắt đầu sa ngã vào các tệ nạn.
Đôi khi người không biết lo nghĩ cũng là vì họ muốn nghĩ cho người khác, không cần nghiêng quá bên này hay nghiêng quá bên kia để đỡ bị mất lòng. Những người này thực ra lại hiểu rõ rằng việc đúng sai không quan trọng, nó chỉ mang tính tương đối, thế nên sống cũng không nên quá rạch ròi trắng - đen.
Càng lớn tuổi, chúng ta càng nhận ra một sự thật rằng tiền bạc không phải là mục tiêu duy nhất. Quan trọng nhất là có sức khỏe, có thời gian bên gia đình, nhìn con cháu trưởng thành, sống đạo đức với người, với đời.
Gừng càng già càng cay, những lời dạy của người xưa chẳng những không lạc hậu, cũ kỹ mà vô cùng thức thời, quan trọng. Nếu bạn đang lâm vào tình cảnh “tiền
3. Kẻ ngốc không tranh giành
Không ít người cố tranh giành hơn thua, "ngựa non háu đá", thế nhưng cuối cùng chẳng có hạnh phúc, tiền bạc cũng đội nón ra đi. Thế nên người càng đủ chiêm nghiệm cuộc đời thì càng nhận ra rằng tranh giành cũng là vô nghĩa.
Không phải ngẫu nhiên là thánh nhân đãi kẻ khù khờ, họ thực ra là người nhiều phước đức hơn những người khác. Không tranh giành thì tức là họ không quá tham lam, sống hướng thiện, thích giúp người, Thánh Nhân rất thích giúp người như họ.
Thế nên nếu có bị chê ngốc hay gặp người coi thường bạn, thì cũng đừng nghi ngờ và phủ nhận bản thân vì sự đánh giá của người đó. Trong cuộc sống, bạn phải biết trân trọng bản thân mình.
4. Người hay chọn việc vất vả
Trong cuộc vui, có người ăn xong ngồi chơi lướt điện thoại, còn người dại lại lúi húi dọn dẹp, làm mọi việc không chút nề hà.
Thế nhưng càng lớn tuổi chúng ta mới nhận ra rằng, trí tuệ sinh ra từ trong lao động. Người lười làm, hay thích hưởng lạc thì tương lai dễ sinh ra các loại “ma tính”, mài mòn ý chí, thiếu đi sự đam mê. Khi đó, họ rất dễ đánh mất bản tính cũng như bản lĩnh của mình khi chìm trong sự thoải mái.
Theo cách nói khác thì một người lười lao động họ bị mất lộc, làm ăn khó thành.