Cổ nhân không chỉ khuyên: Nghèo không trách cha mẹ, mà còn nhắc nhở chúng ta nhớ rằng: Hiếu thảo không so đo với anh chị em trong nhà, khó khăn không trách vợ, tức giận không quát mắng con cái.
1. Nghèo không trách cha mẹ
Còn tương lai mỗi người là do chính mình tạo nên, chẳng có lý do mà lại chê trách bất cứ ai cả. Nhất là những người cho rằng cha mẹ nghèo nên mình mới khổ như thế này càng cho thấy họ thiếu hiểu biết.
Bản thân nên tự thừa nhận ra mình bất tài nên mới không kiếm được tiền, lo cho cuộc sống của mình lại đi đổ lỗi cho người khác - người chẳng thể nào thay đổi tương lai của bản thân bạn.
Có thể càng trưởng thành, chúng ta càng có cơ hội chứng kiến những người xung quanh có được bố mẹ giàu có nên có cuộc đời sung sướng, mới nảy sinh tâm lý so sánh, tức giận khi mình không được như họ. Nhưng oán trách cha mẹ không giải quyết được vấn đề gì, nếu mong có cuộc sống giàu có thì hãy tự mình kiến tạo nên nó.
Nhớ rằng bạn nghèo là vì bạn ít phúc, hãy tập trung làm dày phúc đức của mình lên, đừng quên rằng mỗi lời chê cha mẹ (sự vô ơn) sẽ làm giảm đi phúc của bạn.
Bên cạnh đó, hãy chăm chỉ làm việc thiện giúp người vì phúc báo của một người, không thể tách rời những việc làm "tích đức hành thiện", những suy nghĩ thiện lương trong cuộc sống hàng ngày sẽ là những hạt giống giàu có, hạnh phúc, khi được chăm sóc chúng sẽ lớn dần theo thời gian.
Bạn sống như thế nào và bạn có tương lai như thế nào phụ thuộc vào việc bạn có chăm chỉ và tiến bộ hay không, thay vì phàn nàn rằng bố mẹ không thể cho bạn những gì bạn muốn.
Phận làm con luôn lấy chữ hiếu làm trọng, luôn bày tỏ lòng biết ơn, vì bạn mà họ đã mất rất nhiều thời gian, công sức, tiền của để chăm sóc bạn.
2. Hiếu thuận không so đo với anh em
Đạo hiếu là việc nên làm, thế nhưng mỗi người có một cách thức thực hiện khác nhau. Người con ở gần có cách báo hiếu riêng, người con ở xa cũng có thể báo hiếu theo một cách khác. Không phải cứ ở gần chăm sóc bố mẹ mới là hiếu thuận.
Tuy nhiên, vì không hiểu tròn vẹn chữ hiếu nên mọi người hầu hết bó hẹp tư duy trong những kiến thức của mình. Vội vàng cho rằng như mình mới là hiếu thuận, còn người khác là không. Thế nên cổ nhân mới khuyên: Hiếu thuận không so đo với anh em.
Trong cuộc sống mỗi người một sứ mệnh, thay vì anh em trong nhà so sánh nhau thì nên tập trung làm tốt phần nhiệm vụ của mình.
Đừng bỏ lỡ: Lời phật dạy về báo hiếu cha mẹ: Vận may tối thượng ở ngay chữ Hiếu
3. Khổ không mắng vợ
Những người luôn "đóng vai trò nạn nhân" thường cố gắng tìm ai đó để đổ lỗi cho vấn đề của mình. Một người chồng nghèo và hèn cũng vậy, họ cho rằng vợ là người kìm hãm tài lộc, mang tới vận rủi cho mình nên mới làm ăn không được.
Khi họ không thừa nhận vấn đề, hiểu nguồn gốc mọi việc là ở chính mình thì sẽ không bao giờ xử lý vấn đề triệt để từ gốc rễ. Chỉ khi họ nhận ra điểm yếu bản thân, không ngừng chỉnh sửa, hoàn thiện nó thì cuộc sống mới có thể dần dần khá lên.
Bên cạnh đó, vợ chồng là những người cùng chung sống, cùng nuôi dạy con cái, xây dụng cuộc sống gia đình như là những người "cùng một đội". Vì thế, điều quan trong đó là hiểu nhau, trân trọng và động viên nhau
4. Tức giận không quát con
Vì thế, hãy kiểm soát cảm xúc của mình, đừng khiến trẻ tức giận, và hãy kiên nhẫn với trẻ. Việc tu dưỡng tính cách của một người có tốt hay không là ở những thời khắc quan trọng như tuổi thơ có được nuôi dưỡng, dạy bảo đúng cách hay không..
"Nhìn cây sửa đất, nhìn con sửa mình", tự nhận thức hành động sai của chúng ta, từ đó có thể điều chỉnh lại nhận thức của chính mình, tiếp đó việc nhận thức sẽ giúp chúng ta bắt đầu lại và thay đổi những gì đã làm sai.
Một gia đình đức dày và thiện lương, mới có thể có những đứa con thiện lương, bao dung và sống có tu dưỡng. Chúng đi đến nơi đâu cũng có những mối lương duyên đón chờ, tự nhiên cũng có vô vàn quý nhân.
Cha mẹ hiền lành, sống có tình có nghĩa, đó chính là phúc báo lớn nhất của đời người, cũng là “cái lợi” to lớn nhất của con cái, là phúc phận sâu dày của bậc làm con.
Xem thêm tin liên quan cùng chuyên mục: