Thứ Hai, 28/10/2019 13:50 (GMT+07)
(Lichngaytot.com) Trong cuộc sống chúng ta thường cố gắng bám giữ, níu kéo mọi thứ mà không hiểu rằng học quên những điều nên quên mới là lối sống khôn ngoan nhất.
Quan trọng nhất là lựa chọn rồi sau đó mới nỗ lực
Không ai khác, chính bạn là người kiến tạo ra cuộc sống của mình qua những lựa chọn. Mỗi lần có quyết định gì đó thì bạn buộc phải lựa chọn, và cuộc sống của bạn sẽ đi theo hướng mà mình đã chọn lựa.
Bạn có quyền chọn niềm vui cho ánh mắt của mình mỗi sáng mai thức dậy hay khuôn mặt cau có, khó chịu khi nói chuyện với đồng nghiệp. Nhưng ta quên việc mình chọn sẽ học được gì trong ngày hôm nay.
Có người tự hỏi sao tôi chăm chỉ những mãi không giàu, vậy thì xem lại lựa chọn của mình đã sai ở đâu. Vì nếu chọn sai thì dù bạn nỗ lực bao nhiêu vẫn chỉ là một kết quả sai. Quan trọng nhất là biết mình đã sai ở đâu để sửa, để thay đổi lựa chọn. Do đó, nhớ cẩn thận với từng lựa chọn của mình.
Theo Phật giáo, mọi sự trên đời này đều là hữu duyên, là không phải ngẫu nhiên, chúng xuất hiện là có lý do nào đó. Con người hiện nay đa phần vốn từ thiên thượng, cần phải trở về, chúng ta ở đây chịu khổ để học hỏi, để lại được trở về. Muốn được giải thoát khỏi những nỗi đau khổ của con người thì cần phải rèn giũa bản thân.
Vì sao cần học quên những điều nên quên
Chúng ta học hỏi thật nhiều cuối cùng cũng chỉ để nhận ra rằng học quen những điều nên quên mà thôi. Đó là lý do Phật giáo khuyên chúng ta phải biết buông bỏ.
Quá khứ đã qua, thời gian cũng không thể quay ngược trở lại, ngoài việc ghi nhớ lấy những bài học kinh nghiệm, còn lại không cần thiết để cho lòng phải vướng bận thêm.
Và những thứ cần quên đi, nếu chưa quên được ngay, thì chúng ta cần phải học cách quên một cách dần dần, để hành trang trở về của chúng ta thêm nhẹ nhàng thôi. Xem thêm: Từ câu chuyện “Cái bè qua sông”, lắng nghe
lời Phật dạy về buông bỏ vật chấtCuộc đời con người giống như một cuộc hành trình dài, không ngừng bước đi, ven đường nhìn thấy vô vàn phong cảnh, trải qua biết bao những gập ghềnh, nếu như đem tất cả những nơi đã đi qua, đã nhìn thấy ghi nhớ hết trong lòng thì sẽ khiến cho bản thân mình chất chứa thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết.
Sự từng trải càng phong phú, áp lực càng lớn, chẳng bằng đi một chặng đường quên một chặng đường, mãi mãi mang một hành trang gọn nhẹ trên đường.
Nếu bạn tức giận vì sai lầm của ai đó cuối cùng mình mới là người bị tổn thương nhiều nhất. Thế mới nói, để có được niềm vui và một cuộc sống thanh thản, ta không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác. Tha thứ là điều khó khăn nhất, nhưng cũng là điều cao cả nhất, việc đáng làm nhất.
Trong lòng không có việc gì phải phiền lo, ấy mới chính là mùa đẹp của nhân gian. Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống một cuộc sống cởi mở, trong lòng không vướng mắc thì cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp.
Lấy lời khen tiếng chê của đời người để rèn mình
Bạn sẽ tự hỏi nếu ai đó phỉ báng, chê bai tôi thì sao tôi quên được? Hãy xem đó là cơ hội để tu lấy thân, nếu mọi việc cứ êm đềm thì bạn đâu học được điều gì đúng không?
Vậy hãy cứ lấy những khó khăn, trở ngại, những lời khen, tiếng chê, những mâu thuẫn của đời thường để rèn mình, để rũ bỏ những cái tâm không tốt, để trở thành một người tốt, một người có thể ngộ cảnh giới tinh thần cao.
Tu là tu tâm sửa tính của chính mình thôi. Cũng nói tu là cần quên những điều không đáng nhớ. Tu để có một cái tâm thanh tịnh.
Trong kiếp nhân sinh này, có những con người, có những kí ức mà chúng ta tự gắn chúng cái mác là "không thể nào quên đi được". Đó là khi ta tự trói mình thì mọi lời khuyên đều là vô nghĩa cả. Vì thế, đừng gò bó bản thân trong bất cứ quan niệm nào, ngay chính quan niệm đó cũng là điều bạn cần quên đi.