1. Cho đi không cần đền đáp
Không phải ai cũng may mắn có thừa cả phước đức đến nỗi dùng đời này không hết và có thể để sang cả đời sau như hạng người thứ 3 kể trên. Đó là một quá trình tu thân và không ngừng làm việc thiện từ tâm, đó là thái độ cho đi không cần đền đáp.
Người có được điều đấy thì họ sẽ không hối tiếc vì đã làm điều tốt, họ chẳng cần quy chuẩn nào, đơn giản giúp người là giúp người chứ không hề toan tính rằng sẽ có ngày được đền đáp lại.
2. Hưởng thụ ít
Sống trong cuộc đời này ai cho rằng mình không thích hưởng thụ là nói dối, thế nhưng vì muốn rèn giũa bản thân, vì không muốn nuông chiều cái thân quá đà rồi mang họa về sau nên chúng ta đành chấp nhận việc hưởng thụ ít lại. Có như vậy mới có thời gian để tập trung lao động hăng say hơn.
3. Biết tiết chế điều gì nói, điều gì không
Việc nói gì và không nên nói gì chưa bao giờ là việc dễ dàng cho tất cả chúng ta. Người cho rằng mình khéo léo thì tự thấy mình là người không thật thà, trong khi người nói thẳng nói thật lại dễ làm tổn thương người khác. Thế nên việc nói thẳng có phải khẩu nghiệp hay không vẫn là nỗi lo lắng của nhiều người.
Khi bạn hiểu ra để biết rằng không nói ra những lời cạn tình, biết khi nào cần nói và khi nào cần im lặng chính là dấu hiệu ta đang tự tạo phước đức cho chính mình.
Khi đó, bạn sẽ biết mỉm cười độ lượng trước những thị phi vây quanh mình, hiểu rằng họ chỉ đang cố gắng thể hiện ra ngoài sự thiếu tự tin của mình mà thôi. Những người ấy thực ra đáng thương hơn là đáng trách nên thôi đành cho qua, rồi thời gian sẽ trả lời cho họ tất cả.
4. Hiểu những thói quen bất thiện của bản thân
Việc hiểu những thói quen bất thiện của bản thân có thể giúp ta nâng lên tầm cao mới thông qua sự thấu hiểu người khác, từ đó bao dung với những lỗi lầm của họ, cho phép họ có cơ hội sửa đổi.
5. Tha thứ những ai không biết xin lỗi
Dấu hiệu ta đang tự tạo phước cho mình còn là biết tha thứ cho những ai ngang ngược, không biết xin lỗi. Nếu không ta nuôi ý định trả thù, rồi đôi bên trả thù qua lại thì chẳng khi nào cuộc sống mới yên ổn?
Mục tiêu tâm thanh thản, cuộc sống an yên từ từng việc nhỏ mới là điều mà người hiểu biết, có tu dưỡng nên làm. Phước đức đó không phải ai trong cõi người này cũng may mắn có được.
6. Biết ơn từ những điều nhỏ bé
Con người ta thường bị lòng tham điều khiển nên có thứ này rồi ta lại mong có nhiều hơn nữa mà họ quên đi việc đang may mắn sở hữu điều gì. Lời Phật dạy về lòng biết ơn đã chỉ ra rằng, trân trọng thứ mình đang có bạn sẽ có nhiều hơn.
Vì thế, dấu hiệu ta đang tự tạo phước đó là khi ta bắt đầu quý trọng, biết ơn từ những điều nhỏ bé đang hiện hữu quanh mình. Đó là khi ta biết ơn đồ ăn ta có hôm nay, bộ quần áo ta mặc, cho tới việc trân quý và giữ lại những người bạn tốt,...
7. Từ bỏ những ý nghĩ tiêu cực
Những suy nghĩ tiêu cực đang ăn mòn ta mỗi ngày thông qua suy nghĩ, lời nói và hành động của chúng ta. Khi ta hiểu rằng việc loại bỏ chúng là điều cần làm thì chẳng còn gì phải sợ hãi nữa.
Nó như là con quỷ trong ta luôn tìm sẵn cơ hội để xuất hiện, việc của ta là đuổi chúng đi và thay thế bằng những suy nghĩ tích cực. Vì cuộc sống này luôn có hai mặt, trong một sự việc không chỉ có mặt xấu xí, nếu ta tìm được lý do để chúng trở nên tươi đẹp hơn thì cuộc sống sẽ rạng rỡ hơn. Khi đó, không phải ai ngoài chính chúng ta đang tạo ra phước lành cho chính mình.
8. Không bận tâm may rủi, chỉ dựa vào năng lực
Nếu cuộc sống chỉ chờ một vận may để đổi đời nghĩa là ta đã trao quyền quyết định cuộc sống của mình cho những tác nhân bên ngoài. Khi ai đó tin vào may rủi nghĩa là họ có lối tư duy nghèo khiến họ chẳng thể tự lực làm điều gì.
Trong khi đó, những người dựa vào năng lực cho dù không giàu thì cuộc sống của họ hiếm khi lâm vào khó khăn. Vì chẳng chờ vào may mắn nên họ chăm chỉ tích lũy như kiến tha lâu thì đầy tổ. Mọi thứ của họ có được mới bền vững và an toàn hơn rất nhiều sơ với người khác.
Vì thế, là điều dễ hiểu khi họ có được cuộc đời an yên khi không phải đợi chờ ở bất cứ ai, hay bất cứ thần linh nào giúp đỡ.
9. Sẵn sàng chịu thiệt vì lợi ích chung
Dấu hiệu ta đang tự tạo phước cho mình đó là khi ta chẳng so đo hơn thua với đời mà sẵn sàng hi sinh bản thân một chút vì lợi ích chung.
Ta chỉ làm được điều này khi biết bỏ cái TÔI đang ngáng đường để có được thành tựu to lớn hơn, cho đi mà không cần phải ghi nhận.
Không ít người tài năng xuất chúng nên đến khi bị cướp công, không được ghi dành thì thù hằn, trả thù hoặc hóa điên. Sống một đời như vậy thật là vô ích và cũng đã hủy hoại hết phước báu của mình.
Họ quên rằng cho dù không được nhờ đến nhưng việc họ làm cũng đã giúp ích được bao nhiêu người ngoài kia, hãy nghĩ đơn giản để sự thiệt thòi của mình đôi khi là cần thiết. Còn ai tranh giành công sức của bạn thì cũng sẽ sớm lãnh hậu quả, và đó là việc của Trời, không phải việc của ta, vậy nên nghĩ ngợi làm gì chỉ vô ích!