Chuyện con gà cất công nuôi chim trĩ và vịt
Một thời gian sau, chim trĩ con nở ra, gà mẹ dẫn chúng vào trong rừng, dùng móng vuốt đào bới đất, tìm kiếm sâu bọ giữa đất và rễ cây, sau đó “cục…cục…” gọi mấy con chim trĩ non đến ăn.
Gà mẹ không chỉ bao dung, ấp số trứng lạ không phải mình đẻ ra, mà nó còn hiểu được đặc tính của những con trĩ con, vịt con ấy rồi dẫn dắt chúng thực hành kĩ năng sinh tồn mà tạo hóa đã ban cho.
Công sinh không bằng công dưỡng
Tình yêu xuất phát từ sự không phân biệt
Bài học về chú gà mẹ ở trên cho thấy tình yêu thương, lòng bao dung của chúng có lúc còn hơn cả con người - kẻ tự nhận là loài thông minh nhất. Con gà còn biết chăm sóc con của loài khác một cách chu đáo nhưng chúng ta không được như vậy.
Thế mới có cảnh bà hay bố mẹ đánh đập, chửi bới chính cả con ruột mình như thể chúng không có chung dòng máu với họ vậy. Chuyện đau lòng nhất mà báo chí đang xôn xao đó là vụ việc bé gái 12 tuổi bị mẹ ruột đánh đập tàn bạo và bị người tình của mẹ ruột xâm hại.
Có thể thấy chúng ta đối xử với máu mủ ruột ra như quỷ dữ, còn không bằng cách một con gà nuôi dưỡng hộ con cho vịt hay chim trĩ.
Theo lời Phật dạy thì chúng ta nên yêu thương mọi người xung quanh dù bất kể họ là ai vì theo luân hồi, những người ta đã gặp gỡ, có thể trong một kiếp nào đó họ từng là cha mẹ của ta không chừng.
Hãy trao đi lòng yêu thương của mình một cách vô tư, cho muôn người, muôn loài không vì bất cứ lý do nào vì điều đó cũng phần nào thể hiện trí tuệ khi ta hiểu được rằng thương người cũng là thương ta.
Công sinh không bằng công dưỡng
Còn khi nói về công sinh - công dưỡng chúng ta thường đặt chúng lên bàn cân để cân nhắc. Thực ra công nào cũng quan trọng vì nếu không ai sinh thì ta chẳng thể tồn tại trên thế gian này, thế nhưng công dưỡng quan trọng không kém vì không ai nuôi dưỡng thì ta cũng sẽ có nguy cơ bệnh tật và chết đi bất cứ lúc nào.
Nếu có cơ hội gặp một người trưởng thành thành đạt nhờ công nuôi dưỡng của bố mẹ nuôi ta mới càng thấy công nuôi dưỡng nó lớn lao tới mức nào. Thực tế, nếu không được chăm sóc bằng tình yêu thì bất kể chúng ta là ai cũng khó có thể nên người.
Chỉ có người được nhận nhiều yêu thương, có người ở bên che chở, dẫn lối thì ta mới có được sự cân bằng cần thiết, từ đó ta mới có thể ban phát tình yêu đó đến cho người khác, còn ngược lại, bên trong họ là sự hận thù, hằn học thì họ sẽ gây hại cho xã hội
Ví dụ điển hình mà chúng ta có thể thấy đó là Ngọc Trinh cư xử cực kỳ hiếu thảo với mẹ kế, cô cũng rất hào phóng với họ hàng bên mẹ kế vì mẹ là người yêu thương cô nhất mực, họ hàng cũng quan tâm, chăm sóc cô dù không phải máu mủ ruột rà. Trong khi đó, những người nhà bên ngoại từ nhỏ đã ghét bỏ và miệt thị các anh chị em Ngọc Trinh nên đến nay cô vẫn khó lòng tha thứ.
Ngọc Trinh được quyền chọn nơi cô được yêu thương bất kể đó là mẹ nuôi - người không sinh ra cô, đơn giản vì nơi đó cô cảm thấy tự tin, được che chở và có động lực để trở thành con người tốt hơn.
Nói xa hơn một chút, nhiều gia đình ngày nay không thể có con, họ lựa chọn việc nhận con nuôi thì cũng hãy giữ niềm tin rằng công sinh không bằng công dưỡng. Hãy yêu thương con như thể chúng là con ruột của bạn vì yếu tố gen chỉ là phụ, chỉ cần bằng tình yêu của bạn, con cái mới có thể trưởng thành trong một môi trường lành mạnh và chúng mới dễ đạt được thành công trong cuộc sống.