(Lichngaytot.com) Cổ nhân dạy thứ không được sờ, bao gồm bốn thứ sau đây là lời nhắc nhở cho những ai xem nhẹ những vấn đề này trong cuộc sống. Hãy cẩn thận vì cho dù bạn vô tình, không có chút ác ý nào nhưng người ta không có suy nghĩ như bạn đâu nhé.
1. Chớ sờ eo phụ nữ
Cổ nhân dạy thứ không được sờ đầu tiên là eo của phụ nữ.
Người xưa rất coi trọng các phép tắc trong giao tiếp và ngay từ nhỏ, trẻ em đã được người lớn dạy dỗ phải hiểu một số quy chuẩn không nên phạm phải. Việc này không chỉ cho thấy một người được nuôi dạy cẩn thận mà họ còn là người đề cao đạo đức, phẩm hạnh của mình, của người khác.
Ngay cả ở thời hiện đại khi góc nhìn của chúng ta nay đã tương đối cởi mở thì việc tiếp xúc cơ thể vẫn cần có những chừng mực nhất định.
Chạm vào người khác mà không có sự cho phép là một sự xâm phạm rất lớn vào không gian cá nhân của họ. Nếu là một người không thân thích, tốt nhất không nên có những cử chỉ quá thân mật.
Eo và lưng là 2 vùng rất nhạy cảm của bất kỳ người phụ nữ nào. Đó được xem là không gian cá nhân, khi có người dù là vô tình chạm phải vị trí này sẽ khiến phụ nữ cảm thấy bất an, cảm giác bị đe dọa từ trong tiềm thức. Thế nên nếu một phụ nữ bị chạm vào vị trí này họ liền tức giận, khó chịu là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Dù chúng ta đang sống trong xã hội hiện đại cũng nên học tập điều này. Nhất là một người đàn ông không được vòng tay quanh eo người phụ nữ nhằm tránh khiến cả hai rơi vào tình huống đáng xấu hổ.
Cả nam và nữ nên giữ một khoảng cách nhất định. Đặc biệt, đối với những người đàn ông đã có vợ, đừng tạo ra những cử chỉ, hành động không đứng đắn như vậy, hãy bảo vệ sự tôn nghiêm cho những người phụ nữ.
Bạn nên tránh tương tác cơ thể ngay cả khi không có ẩn ý xúc phạm. Mọi người thuộc bất kỳ giới tính nào đều có quyền không muốn bị chạm vào và họ không cần lý do cụ thể cho việc này.
Người xưa rất coi trọng các phép tắc trong giao tiếp và ngay từ nhỏ, trẻ em đã được người lớn dạy dỗ phải hiểu một số quy chuẩn không nên phạm phải. Việc này không chỉ cho thấy một người được nuôi dạy cẩn thận mà họ còn là người đề cao đạo đức, phẩm hạnh của mình, của người khác.
Trong cuộc sống hiện đại chúng ta không phải ai cũng được chỉ bảo là: Chớ sờ eo phụ nữ nên ta mới cho rằng cử chỉ này không có gì to tát. Bằng chứng là trong nhiều sự kiện của người nổi tiếng, mọi người bàn ra tán vào khi một người phụ nữ không cho chạm eo lúc chụp ảnh được xem là kênh kiệu, hoặc ngược lại, có người đàn ông lại vô tư ôm eo từ người này tới người khác khi tạo dáng sẽ bị chỉ trích.
Theo cổ nhân, kiêng kỵ việc sờ, chạm eo của phụ nữ là một trong những quy tắc về phép xã giao và giữ gìn sự văn minh ở nơi công cộng. Thực tế là nhiều phụ nữ cảm thấy mình đang bị xúc phạm và xâm phạm khi có người có cử chỉ suồng sã này với mình.
Theo cổ nhân, kiêng kỵ việc sờ, chạm eo của phụ nữ là một trong những quy tắc về phép xã giao và giữ gìn sự văn minh ở nơi công cộng. Thực tế là nhiều phụ nữ cảm thấy mình đang bị xúc phạm và xâm phạm khi có người có cử chỉ suồng sã này với mình.
Chưa kể thời xưa, phụ nữ chịu ảnh hưởng sâu sắc của hệ tư tưởng phong kiến và có nhiều quy tắc nghiêm ngặt. Tại thời điểm đó, các tiếp xúc cơ thể là điều đặc biệt tế nhị. Trong khi đó, vòng eo lại là một bộ phận khá nhạy cảm.
Ngay cả ở thời hiện đại khi góc nhìn của chúng ta nay đã tương đối cởi mở thì việc tiếp xúc cơ thể vẫn cần có những chừng mực nhất định.
Chạm vào người khác mà không có sự cho phép là một sự xâm phạm rất lớn vào không gian cá nhân của họ. Nếu là một người không thân thích, tốt nhất không nên có những cử chỉ quá thân mật.
Eo và lưng là 2 vùng rất nhạy cảm của bất kỳ người phụ nữ nào. Đó được xem là không gian cá nhân, khi có người dù là vô tình chạm phải vị trí này sẽ khiến phụ nữ cảm thấy bất an, cảm giác bị đe dọa từ trong tiềm thức. Thế nên nếu một phụ nữ bị chạm vào vị trí này họ liền tức giận, khó chịu là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Dù chúng ta đang sống trong xã hội hiện đại cũng nên học tập điều này. Nhất là một người đàn ông không được vòng tay quanh eo người phụ nữ nhằm tránh khiến cả hai rơi vào tình huống đáng xấu hổ.
Cả nam và nữ nên giữ một khoảng cách nhất định. Đặc biệt, đối với những người đàn ông đã có vợ, đừng tạo ra những cử chỉ, hành động không đứng đắn như vậy, hãy bảo vệ sự tôn nghiêm cho những người phụ nữ.
Bạn nên tránh tương tác cơ thể ngay cả khi không có ẩn ý xúc phạm. Mọi người thuộc bất kỳ giới tính nào đều có quyền không muốn bị chạm vào và họ không cần lý do cụ thể cho việc này.
Cổ nhân dạy thứ không được sờ mà không phải ai cũng lưu tâm |
2. Chớ sờ đầu nam giới
Thông thường một người lớn tuổi xoa đầu trẻ nhỏ là để thể hiện sự yêu mến, hành động vuốt ve này thể hiện sự rất gần gũi, thân thiết giữa hai người, không có gì đáng ngại cả. Nhưng ở tuổi trưởng thành, nếu ai đó chạm vào đầu họ một cách tình cờ, đó lại là một hành vi sai trái, hoàn toàn không nên.
Do đó người xưa căn dặn rằng một trong những thứ không nên sờ đó là đầu của người đàn ông.
Một số đàn ông có tính cách yếu đuối, và khi bị người khác chạm vào, họ sẽ không dám phản ứng lại hoặc tỏ ra tức giận, thế nhưng trong lòng họ vẫn rất ghét kiểu hành vi này. Ngược lại những người cá tính hơn họ sẽ phản ứng dữ dội.
Có người không hiểu biết thì cho rằng người kia khó tính, nóng nảy vì không cho mình sờ vào đầu của họ, thế nhưng từ xa xưa, cử chỉ này đã thể hiện sự khiêu khích, coi thường và khinh miệt đối với người đó dù bạn có ý đó hay không.
Theo quan niệm của người xưa, đầu tượng trưng cho phẩm giá. Nếu người khác chạm vào đầu hoặc mặt một cách tình cờ, người kia có cảm giác đang chà đạp nhân phẩm.
Đầu của người đàn ông thời cổ đại được xem trọng tới mức khi họ có tuổi sẽ đội quán (loại mũ thời xưa) và búi tóc. Điều này càng thể hiện sự uy quyền và vị thế của một người.
Một người đàn ông bị người đàn ông khác chạm vào đầu, nó giống như đang nói với anh ta rằng bạn yếu hơn tôi. Và bất kỳ người đàn ông nào gặp phải tình huống này đều hằn học, tức tối, có ý muốn trả thù.
Ngoài ra còn có một lý do khác đó là người ta cho rằng đầu là bộ phận quan trọng. Do đó, không được tùy tiện đụng vào để tránh gây ra những tai nạn đáng tiếc.
Đầu của người đàn ông thời cổ đại được xem trọng tới mức khi họ có tuổi sẽ đội quán (loại mũ thời xưa) và búi tóc. Điều này càng thể hiện sự uy quyền và vị thế của một người.
Một người đàn ông bị người đàn ông khác chạm vào đầu, nó giống như đang nói với anh ta rằng bạn yếu hơn tôi. Và bất kỳ người đàn ông nào gặp phải tình huống này đều hằn học, tức tối, có ý muốn trả thù.
Ngoài ra còn có một lý do khác đó là người ta cho rằng đầu là bộ phận quan trọng. Do đó, không được tùy tiện đụng vào để tránh gây ra những tai nạn đáng tiếc.
Trong xã hội hiện đại, tuy tư duy mọi người đã thoáng hơn nhưng không nên tùy tiện sờ đầu người khác dù là nam hay nữ, trừ khi đó là đàn anh hoặc những người tương đối thân thiết, việc này từng đã diễn ra quá thường xuyên giữa hai người có sự ngầm chấp thuận.
Cổ nhân chỉ cách chọn bạn đời: Trаі khônɡ сướі năm ɡáі khônɡ ɡả ѕáᴜ
Trước khi kết hôn, hãy tìm hiểu cổ nhân chỉ cách chọn bạn đời như thế nào để học hỏi và áp dụng trong việc chọn một nửa phù hợp cho mình nhé!
Trước khi kết hôn, hãy tìm hiểu cổ nhân chỉ cách chọn bạn đời như thế nào để học hỏi và áp dụng trong việc chọn một nửa phù hợp cho mình nhé!
3. Chớ chạm con dao của người đầu bếp
Thời xa xưa, những người đầu bếp thường xuất thân từ một gia đình nghèo khó nên việc nấu nướng là một kỹ năng sinh tồn giúp họ nuôi được bản thân và các thành viên trong gia đình.
Không như ngày nay mỗi khi chúng ta vào bếp có sự trợ lực của rất nhiều loại máy móc khác nhau thì thời xưa, đầu bếp chỉ có con dao là dụng cụ duy nhất để làm ra những món ăn ngon.
Thời đó, người nấu ăn đã được các bậc thầy dạy và trao cho con dao tốt để hành nghề. Quá trình học nghề từ thầy, người này cũng chọn lọc để có chiếc dao có trọng lượng và hình dáng vừa vặn với mình.
Vì vậy, có thể nói con dao là vật vô cùng quý giá về vấn đề tinh thần lẫn vật chất đối với một người đầu bếp thời bấy giờ.
Món đồ quý đó họ thường không thích cho người khác chạm tới, đặc biệt kiêng kỵ chuyện đi mượn. Nếu con dao kiếm sống vô tình gặp vấn đề như bị rơi, lưỡi cùn, hỏng hóc,... bởi một người không trân quý nó thì đầu bếp sẽ rất khó chịu, dễ nổi giận. Chính vì lẽ đó, người ngoài không nên tự ý tò mò về những con dao này khi không có sự cho phép của họ.
Người ngoài nhìn vào cho rằng họ khó khăn trong việc bảo vệ cái dao của mình nhưng thực ra điều này chỉ cho thấy góc nhìn thiếu hiểu biết. Thay vào đó ta cần tôn trọng sự riêng tư hoặc thậm chí là thiêng liêng này của họ.
Thời đó, người nấu ăn đã được các bậc thầy dạy và trao cho con dao tốt để hành nghề. Quá trình học nghề từ thầy, người này cũng chọn lọc để có chiếc dao có trọng lượng và hình dáng vừa vặn với mình.
Vì vậy, có thể nói con dao là vật vô cùng quý giá về vấn đề tinh thần lẫn vật chất đối với một người đầu bếp thời bấy giờ.
Món đồ quý đó họ thường không thích cho người khác chạm tới, đặc biệt kiêng kỵ chuyện đi mượn. Nếu con dao kiếm sống vô tình gặp vấn đề như bị rơi, lưỡi cùn, hỏng hóc,... bởi một người không trân quý nó thì đầu bếp sẽ rất khó chịu, dễ nổi giận. Chính vì lẽ đó, người ngoài không nên tự ý tò mò về những con dao này khi không có sự cho phép của họ.
Người ngoài nhìn vào cho rằng họ khó khăn trong việc bảo vệ cái dao của mình nhưng thực ra điều này chỉ cho thấy góc nhìn thiếu hiểu biết. Thay vào đó ta cần tôn trọng sự riêng tư hoặc thậm chí là thiêng liêng này của họ.
Do đó, chớ chạm tới dao hay bất cứ vật dụng quan trọng nào trong nhà bếp để tránh rắc rối có thể xảy ra vì đó là những công cụ cần thiết cho công việc "kiếm cơm" của họ mà không phải ai cũng am hiểu.
4. Chớ chạm rìu của thợ mộc
Cổ nhân dạy thứ không được sờ khác đó là rìu của người thợ mộc. Thời xưa, chiếc rìu cũng là vật nuôi dưỡng niềm tin, cuộc sống cho người thợ mộc.
Thời không có máy móc tối tân hỗ trợ, công việc của người thợ mộc rất nhiều, thế nên một khi rìu có vấn đề thì sẽ làm gián đoạn nhiều thứ trong cuộc sống của họ.
Hơn nữa, mỗi thợ mộc phải khổ luyện rất lâu mới được hành nghề, họ cũng có chiếc rìu là người bạn đồng hành không thể thiếu trong suốt chặng đường đó.
Thời không có máy móc tối tân hỗ trợ, công việc của người thợ mộc rất nhiều, thế nên một khi rìu có vấn đề thì sẽ làm gián đoạn nhiều thứ trong cuộc sống của họ.
Hơn nữa, mỗi thợ mộc phải khổ luyện rất lâu mới được hành nghề, họ cũng có chiếc rìu là người bạn đồng hành không thể thiếu trong suốt chặng đường đó.
Không những thế nó còn được xem là đồ vật thiêng liêng của mỗi người thợ. Một khi người ngoài chạm vào rìu của họ, họ có cảm giác bị chạm tới sự thiêng liêng, tôn kính của mình.
Chiếc rìu được xem là vật vô cùng quan trọng đối với thợ mộc vì đó là công cụ giúp họ kiếm sống và sinh tồn. Người ta còn ví rằng rìu của người thợ mộc cũng quan trọng như thanh kiếm của tướng quân.
Chiếc rìu được xem là vật vô cùng quan trọng đối với thợ mộc vì đó là công cụ giúp họ kiếm sống và sinh tồn. Người ta còn ví rằng rìu của người thợ mộc cũng quan trọng như thanh kiếm của tướng quân.
Nhìn chung, dù rìu hay dao chỉ là đại diện cho hai công việc cụ thể trên đây nhưng để thể hiện mình là người lịch sự, hiểu chuyện thì nên tránh chạm tới bất cứ công cụ hành nghề của người khác như: không sờ tới kéo của thợ may, không sờ tới bột của người làm bánh, không sờ tới máy tính của người làm công nghệ...
Có thể thấy ý nghĩa sâu sắc qua lời cổ nhân dạy thứ không được sờ còn giúp chúng ta nhận ra những giá trị nội dung đạo đức hoặc tinh thần ẩn sau những câu nói đó. Các nguyên tắc sống và ý nghĩa chứa đựng trong lời căn dặn của người xưa không thua kém bất cứ cuốn sách của các bậc hiền triết nào mà chúng ta cần giữ gìn, lâu lâu lấy ra để nghiền ngẫm.