1. Câu chuyện về những người giàu cô độc
1.1 Doanh nhân Hal Steger: 3,5 triệu USD
Tổng tài sản ròng của doanh nhân Hal Steger ở tuổi 51 là 3,5 triệu USD, ông sống cùng vợ trong ngôi nhà trị giá hàng triệu USD bên bờ biển Thái Bình Dương. Giả sử với mức lợi nhuận thu về 5% cho các khoản đầu tư, gia đình Steger có thể sống nhàn hạ đến cuối đời với thu nhập cố định 175.000 USD/tháng.
Nhiều người nghĩ rằng nhiều tiền như thế thì nên nghỉ ngơi đi nhưng nhưng sự thật là giới nhà giàu đang lâm vào một cái bẫy tâm lý họ làm việc quần quật và lọt vào 0,001% những người giàu nhất thế giới nhưng không nhận ra mình đã đạt được mục tiêu ban đầu.
1.2 John du Pont 14,3 tỷ USD
1.3 Anthony Marshall - người thừa kế tập đoàn Astor
Ông Anthony Marshall đã qua đời ở tuổi 89 trong tù khi ông bị tuyên án có tội và phải ngồi tù trong khoảng từ 1 đến 3 năm. Cái chết sau đó được tiết lộ là do vấn đề sức khỏe.
1.4 Jesse Livermore 100 triệu USD
Tuy nhiên, không biết bằng cách nào đó, Livermore đã đánh mất số vốn đầu tư của mình, cuối cùng ông phá sản, bị loại khỏi Hội đồng thương mại Chicago năm 1934. Sau đó ít lâu ông đã tự tử để lại một cái kết buồn cho cuộc đời của một tài năng.
1.5 Charles M. Schwab, 40 triệu USD
Những kỹ năng kiếm tiền của người giàu tưởng như rất quen thuộc, thế nhưng bạn đã thực sự áp dụng, thực hành thường xuyên để nhận ra sức mạnh của chúng trong
2. Vì sao người giàu hay có cảm giác cô độc?
Đặc biệt, họ thường xuyên cảm thấy lạc lõng giữa thế giới này, thậm chí không biết mục tiêu cuộc sống là gì. Cảm giác cô độc của người giàu là thứ mà ít người thông cảm nhất vì người ta cho rằng có tiền rồi thì cần gì phải buồn, phải lo lắng, nghĩ ngợi,... như những người đang cố kiếm từng đồng ngoài kia.
Vậy nguyên nhân cảm giác cô độc của người giàu là gì?
Những người quá giàu có thì đi cùng với đó là sự bận rộn, họ dành ưu tiên cho công việc khá nhiều nên họ không dành thời gian để suy nghĩ đến các mối quan hệ khác, cho tới khi được nghỉ ngơi một chút họ sẽ nhận ra không có ai bên cạnh mình hết. Khi đó cảm giác cô độc ập tới bủa vây lấy họ, khiến họ chông chênh.
Một người giúp việc cho các gia đình thượng lưu tiết lộ rằng: "Những người từng thuê tôi làm việc đều rất giàu có. Họ sở hữu những thứ mà tôi khao khát trong những đêm tối ngồi một mình. Nhưng họ dường như không tận hưởng cuộc sống như tôi.
Hầu hết đều làm việc nhiều giờ liền, với chỗ làm việc cách xa ngôi nhà mà họ đã rất vất vả mới mua được. Họ làm nhiều hơn để đủ tiền chi trả cho những chiếc xe hơi, du thuyền sang trọng chỉ để xếp xó chúng trong gara".
Có thể thấy, người giàu cứ chạy theo vòng xoáy của tiền mà không hề biết mình đang rơi vào cãi bẫy do chính mình tạo ra.
Tim McCarthy, một ông chủ người Mỹ sau khi bán công ty tiếp thị của mình với giá 45 triệu USD, ông chi 8 triệu USD để chia cho các nhân viên đắc lực đã cống hiến cho công ty. Thậm chí, ông còn mời các quản lý cấp cao tham gia một chuyến dạo chơi bằng du thuyền ở New York, tặng vé cao cấp nhất cho họ ở Broadway, đưa thẻ tín dụng để họ mua sắm thoải mái ở Tiffany’s.
3. Có phải tiền không mang lại hạnh phúc?
Nhiều người đến nay vẫn cho rằng hạnh phúc gắn liền với các yếu tố vật chất, nghĩa là bạn có thu nhập cao hơn, căn nhà đẹp hơn, chiếc xe hiện đại hơn, những kỳ nghỉ hay những bữa tối hạng sang, con cái học trường tư đắt đỏ. Tuy nhiên, các nhà khoa học đã nghiên cứu và chỉ ra yếu tố đạo đức, xã hội và tinh thần tác động đến hạnh phúc của chúng ta nhiều như những điều kiện vật chất.
Có thể thấy con người hiện đại đang phải chịu đựng sự xa lánh, cảm giác trống trải vô nghĩa, cho dù họ rất giàu có. Trong khi những người ngày xưa tuy nghèo khó hơn, nhưng lại cảm thấy viên mãn, hàng xóm yêu thương nhau, họ cũng luôn duy trì sợi dây gắn kết với thiên nhiên nhờ các hoạt động ăn mừng vụ mùa.
Cảm giác cô độc của người giàu được giải thích rằng họ không hạnh phúc nữa vì: Có quá nhiều tiền!
Tiền mang lại hạnh phúc nhưng chỉ đến một cái mốc nào đó và vượt qua cái mốc đó, nó lại gần như không có mấy giá trị.
Vì thế, từ nay thay vì quá xem trọng tiền bạc tới mức đánh mất đi những tình cảm vốn có thì bạn học cách sống như người dân Roseto thuộc bang Pennsylvania, được mô tả trong cuốn sách “Những người xuất chúng" của tác giả Malcolm Gladwell.
Họ là một cộng đồng nhỏ gồm những người lao động nghèo, nhưng có mức độ sống hạnh phúc và tuổi thọ cao nhất nước Mỹ. Những người này luôn có thời gian để dừng lại thăm hỏi nhau, trò chuyện bằng tiếng Ý ngay trên đường phố, hay nấu nướng giúp nhau ngay trong vườn sau nhà.
Họ chứng kiến các gia đình với ba thế hệ cùng chung sống yên ổn dưới một mái nhà cũng như các bậc ông bà được tôn kính đến thế nào. Họ để mắt tới đặc tính bình quân chủ nghĩa nổi bật của cộng đồng, ngăn cản những kẻ giàu có phô trương và giúp cho những người kém thành công che giấu bớt thất bại.