(Lichngaytot.com) Biết đủ là gia tài lớn nhất vì khi đó ta mới trút bỏ được những gánh nặng không cần thiết, tự tin thực hiện đam mê của mình và dễ dàng gặt hái được thành công.
Câu chuyện cuộc sống của người biết đủ
Một vị Thiên Sứ trên đường đi truyền tin đã tranh thủ chợp mắt ở một nơi thanh vắng nhưng không ngờ lúc tỉnh dậy đã bị mất đi đôi cánh. Lúc đó Thiên Sứ vừa lạnh vừa đói vì không còn sức mạnh nhưng may mắn gặp được một người chăn cừu.
Chàng chăn cừu thương cho hoàn cảnh hiện tại của Thiên Sứ nên cho mượn quần áo và đồ ăn, anh không quên yêu cầu: “Việc giúp người khác là việc nên làm nhưng anh nên hiểu rằng tôi không thể cấp đồ ăn và quần áo cho anh mãi được, nếu anh định ở lại đây lâu thì anh phải làm việc giúp tôi".
Chàng chăn cừu thương cho hoàn cảnh hiện tại của Thiên Sứ nên cho mượn quần áo và đồ ăn, anh không quên yêu cầu: “Việc giúp người khác là việc nên làm nhưng anh nên hiểu rằng tôi không thể cấp đồ ăn và quần áo cho anh mãi được, nếu anh định ở lại đây lâu thì anh phải làm việc giúp tôi".
Thiên Sứ đồng ý và ngày ngày chăn cừu, chải lông và anh thu gom lại hết những chiếc lông bị rụng và kết thành một đôi cánh mới. Sau khi thiên sứ khoác đôi cánh lên người, anh có lại được sức mạnh và bay lên cao.
Thiên Sứ vui mừng nói: “Tôi có thể thực hiện ước muốn của anh, vậy anh muốn gì?". Người chăn cừu háo hức: “Tôi muốn có 100 con cừu”.
Khi vừa nói xong, anh đã có thêm 100 con cừu, thế nhưng sau một thời gian vất vả chăm nom số cừu quá lớn, anh lại hỏi xin Thiên Sứ: “Xin anh hãy lấy cừu của anh về đi! Tôi giờ cần một ngôi nhà”.
Ngay lập tức, anh có một ngôi nhà to đẹp nhưng sau đó anh chỉ cảm thấy cô đơn một mình trong ngôi nhà đó nên anh ta lại nói với Thiên Sứ: “Tôi không cần nhà nữa, tôi muốn có một con ngựa”.
Thiên Sứ vui mừng nói: “Tôi có thể thực hiện ước muốn của anh, vậy anh muốn gì?". Người chăn cừu háo hức: “Tôi muốn có 100 con cừu”.
Khi vừa nói xong, anh đã có thêm 100 con cừu, thế nhưng sau một thời gian vất vả chăm nom số cừu quá lớn, anh lại hỏi xin Thiên Sứ: “Xin anh hãy lấy cừu của anh về đi! Tôi giờ cần một ngôi nhà”.
Ngay lập tức, anh có một ngôi nhà to đẹp nhưng sau đó anh chỉ cảm thấy cô đơn một mình trong ngôi nhà đó nên anh ta lại nói với Thiên Sứ: “Tôi không cần nhà nữa, tôi muốn có một con ngựa”.
Nhưng đến khi có ngựa anh lại chẳng biết nên đi đâu khi anh đã quen cuộc sống chăn cừu của mình ở đây. Người chăn cừu lại nói với Thiên Sứ: “Anh hãy lấy lại mọi thứ đi! Tôi giờ đây đã hiểu, khi những nguyện vọng của tôi thành hiện thực, nó không những không đem lại niềm vui như tôi tưởng".
Thiên Sứ nói: “Anh thực sự không còn mong ước gì sao? Tôi còn có thể cho anh một tính cách tốt”.
Người chăn cừu nói: “Tôi đã có một tính cách tốt nhất rồi, đó chính là biết đủ, vì thế tôi không cần thêm bất kỳ thứ gì nữa”.
Biết đủ rồi, ta mới đủ an lòng, đủ bình tĩnh tiếp tục theo đuổi mục tiêu cuộc đời mà ta mong muốn. Biết đủ rồi, mới có thể đối mặt với mọi chuyện bằng tâm thái điềm nhiên. Biết đủ rồi, mới có thể khiến cuộc sống tăng thêm sắc màu, thêm niềm hân hoan hạnh phúc.
Bất hạnh thường bắt nguồn từ bản thân mình, phiền não thường khởi đầu từ so sánh, hạnh phúc vốn không khó, điều khó là ở cặp mắt có nhận ra hạnh phúc hay không.
Cuộc đời giảm bớt tham lam, thêm phần biết đủ. Giảm thiểu dục vọng, thêm phần thanh bạch, hạnh phúc nhất định sẽ luôn ở bên bạn!
Người chăn cừu nói: “Tôi đã có một tính cách tốt nhất rồi, đó chính là biết đủ, vì thế tôi không cần thêm bất kỳ thứ gì nữa”.
Biết đủ là gia tài lớn nhất không có gì sánh bằng
Người chăn cừu đơn giản là đại diện cho mỗi chúng ta - kẻ luôn có tâm ham muốn từ thứ này tới thứ khác vì nghĩ rằng có chúng mình sẽ giàu có, hạnh phúc. Thế nhưng, đến khi đạt được điều mình muốn rồi ta lại cảm thấy chán và bắt đầu lại muốn điều khác và dường như việc này không ngừng nghỉ để khỏa lấp sự trống vắng trong lòng mình.
Điều này cũng tương tự như tâm lý của những đứa trẻ con khi nhận được món đồ chơi chúng thích thì chỉ chơi được một lúc chúng lại vòi vĩnh món đồ khác.
Vì thế, biết đủ là gia tài lớn nhất vì nếu không thân ta cứ tất bật, mà lòng cứ mãi lo toan, mong cầu thì làm sao có được hạnh phúc giữa biển trời những ham muốn này chứ. Xem thêm: Phật dạy về chữ tham, lòng tham và nỗi khổ vì tham
Điều này cũng tương tự như tâm lý của những đứa trẻ con khi nhận được món đồ chơi chúng thích thì chỉ chơi được một lúc chúng lại vòi vĩnh món đồ khác.
Vì thế, biết đủ là gia tài lớn nhất vì nếu không thân ta cứ tất bật, mà lòng cứ mãi lo toan, mong cầu thì làm sao có được hạnh phúc giữa biển trời những ham muốn này chứ. Xem thêm: Phật dạy về chữ tham, lòng tham và nỗi khổ vì tham
Danh lợi là vô biên, nhưng chớp mắt một cái mọi thứ cũng có thể tan như khói mây, nếu ta cứ mãi quay cuồng trong đó thì bao giờ cho hết khổ. Vì thế, chỉ khi ta biết đủ, thân tâm mới mãi rạng ngời.
Có những hạnh phúc thật giản dị nên đừng để mãi đến khi phải đối diện với sinh tử, ta mới hiểu ra biết đủ là gia tài lớn nhất. Tại thời điểm đó, danh lợi phú quý đều trở thành vô nghĩa cả.
Điều đó không có nghĩa là ta không cần theo đuổi chúng, mà phải biết theo đuổi cũng phải biết lường sức, biết vừa đủ. Ví dụ người khác 5 năm thành công, ta chậm hơn thì 10 năm, 15 năm, điều quan trọng là bản thân ta phát triển lên từng ngày, đừng làm việc gì quá sức rồi chỉ chìm trong mỏi mệt, chán nản rồi bỏ cuộc trong khi cái đích còn ở quá xa ta.
Điều đó không có nghĩa là ta không cần theo đuổi chúng, mà phải biết theo đuổi cũng phải biết lường sức, biết vừa đủ. Ví dụ người khác 5 năm thành công, ta chậm hơn thì 10 năm, 15 năm, điều quan trọng là bản thân ta phát triển lên từng ngày, đừng làm việc gì quá sức rồi chỉ chìm trong mỏi mệt, chán nản rồi bỏ cuộc trong khi cái đích còn ở quá xa ta.
Biết đủ rồi, ta mới đủ an lòng, đủ bình tĩnh tiếp tục theo đuổi mục tiêu cuộc đời mà ta mong muốn. Biết đủ rồi, mới có thể đối mặt với mọi chuyện bằng tâm thái điềm nhiên. Biết đủ rồi, mới có thể khiến cuộc sống tăng thêm sắc màu, thêm niềm hân hoan hạnh phúc.
Để có được điều đó, ta cần quan sát những cảm xúc khởi lên trong tâm mình và chiến thắng bản thân, cần bỏ đi những cố chấp, buông xuống những oán giận, thay vào đó hãy tăng thêm hoạt bát hồn nhiên, cộng thêm tình cảm chân thành. Có như vậy, mới khiến cuộc đời ngập tràn ánh mặt trời.
Hầu hết chúng ta sống trong phúc mà không biết phúc, chỉ ngưỡng mộ hạnh phúc của người khác, thậm chí sinh tâm đố kỵ với người ta. Nguyên nhân cũng vì đứng núi này trông núi nọ, lòng tham quá nặng, dục vọng quá lớn mà nên.
Tuy mỗi người có cách sống khác nhau, quan niệm và cảm nhận hạnh phúc khác nhau, nhưng điều cần có trước tiên vẫn là một tâm thái “biết đủ thường tự cảm thấy an vui”.
Tuy mỗi người có cách sống khác nhau, quan niệm và cảm nhận hạnh phúc khác nhau, nhưng điều cần có trước tiên vẫn là một tâm thái “biết đủ thường tự cảm thấy an vui”.
Không biết đủ là tự hại chính mình
Những chuyện vặt vãnh nhỏ nhoi trong cuộc sống này, nghĩ kỹ lại có chuyện nào không phải hạnh phúc? Kỳ thực, hạnh phúc chính là đạt được một cách thản nhiên, hạnh phúc chính là cảm giác của tự mình. Chỉ cần ta biết đủ, hạnh phúc sẽ luôn ở bên.
Người xưa nói: “Người không biết đủ giống như con rắn muốn nuốt cả con voi”, nuốt không được nhưng cũng lại không muốn nhả ra, rốt cuộc là tự hành hạ chính mình.
Khi chưa đạt được điều mình muốn, tâm trạng sẽ xấu đi, thì mọi thứ đều là mớ bòng bong. Có người thua cuộc thường không phải là thua bởi người khác, mà là thua bởi cảm xúc của tự mình. Tâm trạng xấu không chỉ làm giảm mất hình tượng của tự mình, còn giảm thấp năng lực của tự thân, khuấy đảo tư duy, ảnh hưởng nặng nề đến tín tâm của mình.
Người xưa nói: “Người không biết đủ giống như con rắn muốn nuốt cả con voi”, nuốt không được nhưng cũng lại không muốn nhả ra, rốt cuộc là tự hành hạ chính mình.
Khi chưa đạt được điều mình muốn, tâm trạng sẽ xấu đi, thì mọi thứ đều là mớ bòng bong. Có người thua cuộc thường không phải là thua bởi người khác, mà là thua bởi cảm xúc của tự mình. Tâm trạng xấu không chỉ làm giảm mất hình tượng của tự mình, còn giảm thấp năng lực của tự thân, khuấy đảo tư duy, ảnh hưởng nặng nề đến tín tâm của mình.
Con người, điều đáng sợ nhất ấy là không biết đủ vì khi đó không khác gì bà vợ tham lam trong truyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”, lòng tham không kiểm soát thì cuối cùng lại chẳng còn lại gì.
Lòng càng đơn giản, mọi chuyện cũng theo đó mà trở nên đơn giản. Mọi chuyện đơn giản rồi, cuộc sống cũng sẽ đơn giản theo.
Nhà có rộng lớn thênh thang thì đêm nằm ngủ cũng không quá hai mét, đồ ăn đồ uống có nhiều đến cỡ nào thì ngày ăn cũng chẳng quá ba bữa. Con nước lớn dẫu dâng trào cuồn cuộn, bạn không thể lấy hết được, cũng không thể dùng hết được, bởi điều thực sự thuộc về bạn chỉ là một gáo nước mà thôi…
Cuộc đời giảm bớt tham lam, thêm phần biết đủ. Giảm thiểu dục vọng, thêm phần thanh bạch, hạnh phúc nhất định sẽ luôn ở bên bạn!