Bài học về lòng yêu thương
Sau đó, Kress cảm kích và lấy ra rất nhiều tiền đưa cho người đàn ông này để tỏ lòng biết ơn. Tuy nhiên, người đàn ông cho hay: “Tôi giúp cậu không cần báo đáp, tôi chỉ mong cậu hứa với tôi một điều, lúc gặp người khác khó khăn phải hết lòng giúp đỡ họ”.
Nhiều năm qua đi, có lần Kress không may bị mắc kẹt trong trận lũ quét trên hòn đảo. May mắn lại đến khi một nam thanh niên đã liều mình cứu sống anh.
Lúc Kress cảm động bày tỏ lòng cảm ơn thanh niên kia, không ngờ cậu ta cũng nói một câu giống y như câu mà Kress đã nói vô số lần: “Tôi giúp ông không cần báo đáp nhưng muốn ông hứa…”.
Thực ra, việc trao đi yêu thương không phải là điều dễ dàng, nhất là đối với những người không cùng huyết thống cho dù ta đã từng nghe lời khuyên của Phật rằng nên yêu thương toàn bộ chúng sinh, không phân biết ai dù là màu da, sắc tộc.
Thế nhưng, cách con người ta hiện nay đối xử với nhau càng khiến chúng ta hoang mang, lo sợ khi chúng ta chỉ mang hận thù, trả đũa nhau để đe dọa người khác và cho rằng đó là để bảo vệ mình và đất nước của mình.
Nhất là khi sợ hãi trong đại dịch do virus Covid-19 gây ra đẩy chúng ta vào trong sợ hãi, người ta dễ trở nên ích kỷ, nhẫn tâm, kỳ thị và sẵn sàng phản ứng chống lại bất cứ điều gì họ cảm thấy có thể trở thành nguy cơ đe dọa họ. Ở nhiều quốc gia, chỉ cần họ thấy người châu Á là xông vào đánh đập vì nghĩ rằng họ là nguyên nhân gây ra dịch bệnh.
Trong khi việc hỗ trợ nhau còn chưa đủ để giúp nhau thoát khỏi tình trạng khó khăn thì nhiều người lại dành thời gian tập trung chỉ trích, đổ lỗi cho việc ai mới là người gây ra dịch bệnh trong khi sự thật vẫn chẳng ai biết rõ sự tình.
Học cách trao đi yêu thương đúng cách
Bài học dịch bệnh dạy ta trong những ngày qua đó là việc trao đi yêu thương với những người xung quanh thật sự đáng quý.
Nhiều trường hợp được cả cộng đồng cùng chung tay giúp đỡ như ATM gạo giúp đỡ người nghèo, những tấm gương quyên góp tiền bạc không cần ghi nhận,... những ngày qua khiến chúng ta vô cùng cảm động.
Với mỗi cá nhân, chỉ cần góp bàn tay nhỏ bé của mình để giúp và cứu người, để lan tỏa yêu thương là đủ cảm thấy cuộc sống này thật ý nghĩa. Mỗi ngày, mỗi người nhắc mình nhớ cuộc đời là vô thường, để yêu thương lan tỏa khắp muôn nơi, để tâm ta nhẹ nhàng, thảnh thơi, ung dung dạo bước trên đường đời.
Thực ra, bên trong mỗi một người đều chất chứa ít hay nhiều sự ghen ghét, đố kỵ, kiêu căng hoặc thậm chí là hận thù nhất là những người đang làm hại tới ta thì ta chỉ muốn trả thù họ bằng mọi cách cho đỡ tức.
Nếu bạn đủ bình tĩnh nhìn lại để thấy rằng bạn trả thù họ rồi họ lại quay sang trả thù, bạn lại trả thù lại... và vòng quay đó cứ luẩn quẩn thì chẳng có thời gian mà tận hưởng cuộc sống nữa, đời người như vậy có phải quá mệt mỏi lắm không? Mỗi ngày sống trong sự ganh đua, uất hận, là những ngày rất mệt mỏi và đáng thương.
Để tháo gỡ lòng hận thù, và không gieo rắc khổ đau cho người khác, ta nên chuyển suy nghĩ tiêu cực sang tinh thần khoan dung, rộng mở. Ví dụ như ta thử đặt vị trí của mình vào vị trí của họ để thấy họ cũng có những khó khăn, nỗi khổ riêng đã đẩy họ vào tình cảnh làm hại ta, có như thế ta mới nguôi giận.
Nếu trong cuộc đời này ta đem trái tim yêu thương với ngay cả người thù ghét mình thì người đó không thể thù ghét mãi ta được. Thế nhưng, làm thế nào để tháo gỡ nó lại không phải là một việc dễ dàng. Điều đó cần một quyết tâm và một quá trình tu tập bền bỉ.