Ngược với yêu là gì?
Trong một buổi giảng cho các nhà văn trẻ, vị giáo sư đáng kính bất ngờ dừng lại hỏi các học viên của mình như sau:
- Ghét ạ!
Người phụ nữ chằm chằm vào người đàn ông năm xưa và nói: “Ông A ơi tôi ghét ông!”. Nếu tình tiết xảy ra đúng như vậy, anh phải mừng cho bản thân mình!
Giáo sư điềm đạo nói:
Điều đáng sợ là khi anh gặp lại người cũ, anh hỏi: “Bà B ơi có nhớ tôi không?”. Người nọ đứng đực ra nhìn anh và nói: “Thưa ông, tôi nom ông hơi quen quen, ông là ai?”.
Bài học cuộc sống về sự lãng quên
Oán hận chỉ gây độc hại
Còn oán hận ai đó tức là còn nuôi dưỡng sự tức giận bên trong mình, nếu oán càng lâu, thuốc độc của sự tức giận đó càng ngấm sâu trong người khiến ta hao mòn.
Thực tế là hầu hết mọi người, nhất là các cô gái thể hiện sự tức giận của mình sau khi chia tay đó là trả thù họ bằng những trò xấu xí mà không phải ai cũng nghĩ ra được.
Có người tỉnh táo hơn một chút lại nghĩ rằng mình phải đẹp, giỏi giang, kiếm tiền giỏi lên để kẻ đó phải nuối tiếc. Thế nhưng chắc gì người đó còn quan tâm tới bạn nữa chứ?
Bài học bạn cần rút ra đó là hãy lãng quên coi như không có gì và nếu muốn sống tốt, thì cũng là vì mình chứ không phải bất cứ ai khác
Tại sao chúng ta phải nặng lòng dằn vặt tìm cách oán hận? Tại sao chúng ta phải đợi mỗi ngày rằng có ngày cuộc sống của họ sẽ cơ hàn để ta có thể hả hê cười vào mặt kẻ đó? Lối tư duy ấy hoàn toàn sai lầm, nó không khiến bạn nhẹ lòng, mà chỉ kéo bạn xuống hố sâu hơn mà thôi.
Lãng quên để chuẩn bị khởi đầu mới
Có thể bạn không tránh được bị ai đó làm tổn thương, rơi vào hoàn cảnh điêu đứng, ngã gục,... nhưng đừng để điều đó kéo dài quá lâu vì điều đó chỉ đang trì hoãn những điều tốt đẹp đang chờ ngoài cửa kia mà thôi. Bạn phải để điều cũ đi thì điều mới có thể tới chứ!
Do đó, đừng dành quá nhiều thời gian vào việc căm hận, nó sẽ chỉ khiến cho chúng ta càng trở nên nhỏ bé so với bản ngã của mình, nó sẽ chỉ khiến chúng ta càng mệt mỏi và tổn thương.
Lãng quên ở đây còn có nghĩa là nhẹ nhàng buông bỏ, vì thế, cần hiểu đúng về chữ buông của đạo Phật để tránh phí hoài một đời vô nghĩa.
Thời gian, sẽ làm nhòe mờ đi tất cả, trôi đi xa tít tắp ở một thời điểm nào đó trong tương lai cũng là khi ta đứng lên, chuẩn bị cho một khởi đầu mới và tiếp tục chạy một quãng đường dài tiếp theo. Dù không ai chắc chắn rằng mình sẽ thành công hay thất bại như ta biết mình đã mạnh mẽ hơn.
Đến khi nhìn lại sẽ thấy những khoảng thời gian đã từng đau đớn đến chết đi sống lại, hóa ra cũng chỉ là một điểm rất nhỏ trong ký ức. Những ai đã từng làm tổn thương chúng ta, chúng ta đã lãng quên họ từ bao giờ.