(Lichngaytot.com) Số phận mỗi người đã được định sẵn từ khi sinh ra, nhưng hoàn toàn có thể thay đổi phụ thuộc vào ý chí và nỗ lực của bản thân trong suốt cuộc đời. Người xưa dạy rằng dù mỗi người mỗi số, nhưng tổng kết lại có tất cả 6 kiểu số phận con người, không ai nằm ngoài những số phận này.
Mỗi người sinh ra đã mang một số phận khác nhau do trời định đoạt, chẳng hạn như dòng dõi, ngoại hình, tài năng, v.v. nhưng vận mệnh hoàn toàn có thể thay đổi theo từng giai đoạn của cuộc đời, phụ thuộc vào cách chúng ta hành xử và quyết định ra sao.
Làm việc thiện, tích đức, khiêm nhường và tiến lên, tự nhiên sẽ được phước.
Nếu sống mà không có sự kính sợ, bướng bỉnh và tham lam, cuộc sống của bạn đương nhiên sẽ khốn khổ.
I/ Ba loại người có cuộc sống khốn khổ
1. Người quá ngang bướng
Chữ “Dịch” trong “ Kinh Dịch” có nghĩa là sự thay thế và chuyển hóa. Nó có nghĩa là mọi việc đều có hai mặt có thể luân chuyển cho nhau, như ưu và nhược điểm, đúng và sai, lẻ và chẵn, may mắn và bất hạnh.
Mọi thứ trong vũ trụ đều không thể đoán trước được. Những cuộc gặp gỡ trong đời đến rồi đi. Mọi người cần liên tục điều chỉnh tâm thái và hành động của mình tùy theo tình huống. Bằng cách này, cuộc sống và sự nghiệp mới có những hướng đi mới.
“Đạo Đức Kinh” cũng nói: có và không cộng sinh, khó khăn và dễ dàng bổ sung cho nhau, dài và ngắn đi liền với nhau, cao và thấp không thể tách rời, âm thanh hòa hợp với nhau, trước và sau tương ứng.
Nhưng có rất nhiều người không hiểu nguyên tắc rằng mọi thứ đều phụ thuộc lẫn và bổ sung cho nhau. Nếu bạn va vào bức tường mà không chịu quay đầu, bạn chỉ có thể đi về phía bóng tối bằng một con đường bế tắc, không lối thoát.
Đừng quá cố chấp, đừng khiến bản thân bị mắc kẹt trong một suy nghĩ, có như vậy, bạn mới có thể giải phóng được đôi tay của mình và đón nhận một ngày mai hạnh phúc.
Nếu phương hướng sai và suy nghĩ sai thì dù bạn có cố gắng thế nào cũng sẽ vô ích. Những người bướng bỉnh, không biết cách thích nghi, quá mức cố chấp và bảo thủ sẽ có cuộc sống khốn khổ nhất.
Xem thêm:
Những yếu tố thay đổi số phận con người, rất ít người biết được
2. Người không biết hài lòng
Những người nông cạn thì luôn có rất nhiều ham muốn, không bao giờ thấy đủ, không bao giờ biết hài lòng với những gì mình đang có. Con người sống với quá nhiều ham muốn và tham lam chưa chắc đã là điều tốt, người biết bằng lòng và hạnh phúc, ngược lại sẽ sống một cuộc sống giàu có và hạnh phúc hơn.
Nếu một người tham lam và có những ham muốn quá sâu sắc thì tinh thần và trí tuệ của cuộc sống sẽ bị bào mòn từng chút một, những phước lành trong cuộc sống sẽ không bao giờ đến với người đó.
Kinh Dịch nói: "Nhất âm nhất dương chi vị đạo", hai khí âm và dương tác động lẫn nhau là động lực thúc đẩy sự hình thành và chuyển hóa của sự vật, tức Đạo là do 1 Âm và 1 Dương tác động ảnh hưởng lẫn nhau để sinh ra, chuyển biến hoá và phát triển vạn vật trong vũ trụ.
Đạo là đơn giản nhất, Đạo không huyền bí cũng không phức tạp, chỉ là hai chữ Âm và Dương. Con người cũng vậy, cảnh giới càng cao thì cuộc sống và cách nhìn càng đơn giản.
Đạo chỉ có một nhưng tạo ra toàn thể thế gian và con người. Người nhân thấy nhân, người trí thấy trí, vậy Đạo ở vạn sự vạn vật là khác nhau. Mỗi thứ đều là duy nhất, là phản ánh của Đạo, cũng chứa Đạo hay Âm Dương trong nó. Nên ta có thể nói rằng, mỗi con người cũng là duy nhất trên thế giới này.
Người ngày nay hầu như ai ai cũng không hài lòng với bản thân và cuộc sống hiện tại. Tất cả đều nhìn xung quanh, muốn vươn lên bằng cách nỗ lực để có được nhiều hơn và làm cho bản thân dễ chịu hơn. Nhưng điều nghịch lý là càng có nhiều, người ta lại càng muốn nhiều hơn vì dục vọng là vô tận.
Ngoài ra, khi càng hướng ngoại, người ta lại càng cảm thấy không hài lòng với bản thân khi so sánh với người khác, do đó lại càng dấn sâu hơn vào con đường đau khổ. Tất cả điều này đều đến từ một loại tâm, mà người ta hay gọi là tâm đố kỵ. Nó xuất phát từ sự so sánh bản thân cũng như mọi thứ xung quanh bằng một thế giới quan sai lệch đã dưỡng thành từ nhỏ đến lớn.
Con người dành hết thời gian và sức lực để tranh giành danh lợi, nhưng cuối cùng mới phát hiện ra rằng con đường cao nhất nằm ở cõi đời thường của những điều bình dị nhất xung quanh mình.
Người càng thông minh thì càng ít ham muốn, càng biết bằng lòng, bởi lẽ của cải có nhiều tới mấy cũng không thể bằng sự vững vàng và bình yên của nội tâm bên trong.
Ham muốn thổi phồng khiến người ta không bao giờ thấy thỏa mãn, đó là nguồn gốc của đau khổ. Biết hài lòng mới là sự giàu có thực sự.
3. Người không biết kính sợ
"Kinh Dịch" đã viết rằng: “Thiên thùy tượng, kiến cát hung, Thánh nhân tắc chi”, nghĩa là: trời xuất hiện các hiện tượng có báo trước điềm lành dữ, chỉ có bậc Thánh mới có thể đoán được việc đó.
Trong sách “Luận Ngữ. Quý Thị” viết rằng: “Người quân tử có ba điều kính sợ: kính sợ mệnh Trời, kính sợ người đức cao vọng trọng và kính sợ lời của Thánh nhân. Tiểu nhân không biết mệnh Trời nên không sợ, bỡn cợt bậc bề trên, khinh nhờn lời của Thánh nhân”.
Trời đất có quy luật riêng, vạn vật cũng đều có quy luật riêng. Luật trời cao hơn trí thông minh của con người. Con người phải biết khiêm nhường, kính sợ trời đất, ma quỷ và thiên nhiên.
Ngày nay, nhiều người không sợ bất cứ điều gì nên hành động rất bất chấp, không cố kỵ. Điều này rất nguy hiểm.
Sở dĩ nhiều người làm đủ mọi điều ác là vì họ không có chút tôn kính nào. Họ không sợ trời đất, và họ có thể làm đủ mọi điều xấu mà không một chút áy náy lương tâm.
Người xưa đều có chung quan điểm rằng, khi trong lòng người có thêm một phần tôn kính đối với Trời Đất thì sẽ tự bớt đi một phần ngạo mạn, thêm một phần e sợ Trời Đất thì sẽ bớt đi một phần cuồng vọng, thêm một phần cẩn thận thì sẽ bớt đi một phần tự hủy hoại mình.
Nhân quả báo ứng là một quy luật hết sức hợp lý và có thể giải thích được nguyên nhân mọi bất công trong đời. Nhưng con người vì không tin cũng như không biết trước được hậu quả những việc mình gây ra nên mới dám làm điều ác.
Tâm kính sợ xuất phát từ tín ngưỡng của con người. Trong tâm một người biết kính sợ, kiêng nể thì mới có thể tự quy phạm và ước thúc ngôn hành cử chỉ của bản thân mình. Người có tâm kính sợ sẽ có dáng vẻ khiêm tốn, cung kính. Bởi vì có tâm kính sợ nên trước khi làm việc gì họ cũng đều cân nhắc, suy xét, nếu là việc ác thì nhất định sẽ không làm.
Con người một khi không có tín ngưỡng thì sẽ không có tâm kính sợ, khi không có tâm kính sợ thì việc gì họ cũng dám làm. Thậm chí cả giết người hại mệnh, họ cũng không từ.
Một người chỉ có biết kính sợ mới có thể thận trọng làm người, mới có ý niệm dè chừng, mới có ranh giới thiện ác, mới có thể ở trong xã hội phức tạp mà không bị tạp niệm quấy nhiễu, không vì danh lợi cá nhân mà mệt mỏi, không vì sự hấp dẫn của danh lợi tình mà bất chấp, cuối cùng rước họa vào thân.
Nếu có được lòng tôn kính này, chúng ta có thể kiềm chế bản thân tốt hơn và tử tế với người khác. Một dòng sông không có bờ ngăn chỉ có thể trở thành dòng thác hủy diệt, hại người hại cả mình. Hãy làm những điều ngay thẳng, đi theo con đường chánh kiến, có tâm sáng suốt, kính sợ trời đất, mọi điều tốt lành sẽ đến một cách tự nhiên.
II/ Ba loại người có nhiều phước
1. Người có thiện ý
Tâm thiện là hạt giống, việc thiện là hoa, thiện báo là quả. Người tích đức, làm việc thiện tự nhiên sẽ được phước.
“Đạo Đức Kinh” nói: Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân”, ý rằng đạo trời không vì tình riêng mà thiên vị bất kỳ ai, nhưng thường giúp đỡ những người hành thiện. Chỉ có hành thiện tích đức mới có thể được phúc báo, cải biến được số mệnh.
Trời đất không nhân từ, vạn vật đều bình đẳng, không phân biệt gần xa. Người tử tế làm lợi ích cho tất cả chúng sinh và do đó được trời ưu ái.
Nhân chi sơ tính bản thiện, con người sinh ra đã có thiện tâm nhưng dưới sự tác động của hoàn cảnh, một số người dần trở nên xấu xa. Làm điều thiện thì như thăng lên, làm điều ác thì như sa ngã. Phải mất rất nhiều năm để học hỏi những điều tốt đẹp, nhưng chỉ cần vài ngày để học những điều xấu xa.
Con người ở thế gian, mỗi giây mỗi phút đều đang đối mặt với lựa chọn thiện hoặc ác. Lựa chọn thiện, sinh mệnh được phúc báo; lựa chọn ác, thì dù thu được chút lợi nhỏ, nhưng một khi thời khắc tới, sinh mệnh sẽ phải gặp ác báo.
Bởi vì con người có quyền lựa chọn, nên cho dù trong số mệnh phải gặp nạn, nhưng nếu như một niệm thiện khởi lên, có thể làm việc đại thiện, tích được đại đức, thì có thể được Thần Phật bảo hộ, ác báo mới có thể biến thành phúc báo.
Vì vậy, dù bạn là ai, bạn cũng phải thắt chặt sợi dây thiện và ác. Hành vi của bạn quyết định phẩm chất bên trong và số phận của bạn.
“Kinh Dịch” nói: “Hậu đức tải vật”, ý nói: đức dày chở muôn vật. Nghĩa là người ta chỉ cần có đức hạnh tốt thì làm chuyện gì cũng thành. Trái lại, người không có đức lớn thì chẳng có cách nào thành công. Người xưa cũng khuyên răn chúng ta cần phải vui vẻ chịu thiệt, nghĩ cho người khác mới có thể làm nên việc lớn.
Chỉ bằng cách sống tử tế, có thiện niệm trong lòng và làm nhiều việc thiện hơn thì bạn mới có thể tránh được tai họa và tận hưởng cuộc sống hạnh phúc.
2. Người biết khiêm tốn
Trong số 64 quẻ trong Kinh Dịch, mỗi quẻ đều có cả xui xẻo và may mắn, nhưng quẻ Càn không có xui xẻo mà chỉ có may mắn, đó là quẻ tốt nhất.
Cuốn “Khiêm Quái - Kinh Dịch” nói: “Khiêm khiêm quân tử, ti dĩ tự mục” (Quân tử khiêm nhường, hạ mình bảo mệnh). Khiêm nhường bảo mệnh, dùng tư thái nhún nhường mà giữ mình nơi thấp, nhờ vậy đạt được đại cát vậy.
Khiêm nhường là cái gốc của đạo đức. Vì khiêm nhường mới có thể giữ đức, kiêu ngạo sẽ mất đức. Quẻ Khiêm dạy con người khiêm nhu, duy chỉ có sự khiêm nhu mới được sùng kính, mới làm vẻ vang đức của người ấy. Đức hạnh càng cao thì tấm lòng càng quảng đại, con người cũng ngày càng trở nên cao quý.
Nếu chỉ nhìn thấy khuyết điểm của đối phương, thì chỉ có thể tự chuốc lấy phiền não, giống như vị thư sinh kia, vĩnh viễn không biết tới núi Thái Sơn. Ngược lại nếu có thể luôn dung nhẫn, khiêm nhường, thì sẽ biết nhìn vào sở trường của người khác và nhìn vào khuyết điểm của bản thân.
Người giỏi có người giỏi hơi, ngoài núi có núi cao hơn, không biết người khác mạnh đến thế nào. Vì vậy, những người đã thực sự nhìn thấy thế giới sẽ biết cách cư xử khiêm tốn.
Hầu hết những thất bại trong cuộc sống đều bắt nguồn từ hai chữ, một là lười biếng, hai là kiêu ngạo. Người kiêu ngạo có tầm nhìn hạn hẹp, không biết thế giới cao bao nhiêu. Nhìn thì có vẻ hung hãn nhưng trong mắt người khác, thực chất nó chỉ là một con hổ giấy dễ bị tổn thương.
Đức hạnh của sự khiêm nhường vô cùng rộng lớn. Đức tính khiêm nhường không chỉ thành tựu sự nghiệp của biết bao người, mà trên con đường công danh sự nghiệp ấy, nhân cách của họ càng vĩ đại hơn. Con người càng khiêm tốn bao nhiêu sẽ càng cao quý bấy nhiêu.
3. Người có nghị lực phấn đấu
Trong 6 kiểu số phận con người, những người không ngừng phấn đấu hoàn thiện bản thân, giàu nghị lực và có triển vọng thì sẽ được rất nhiều phước lành và may mắn trên đời.
“Kinh Dịch” viết: Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức. Nghĩa là: trời vận động mạnh mẽ, người quân tử nên cố gắng không ngừng.
Sự vận động của trời (tức là thiên nhiên) mạnh mẽ và mãnh liệt, tương ứng với đó, người quân tử trong đời phải chăm chỉ học hỏi không ngừng. Dòng nước chảy không mục nát, bản lề cửa không bị mọt mọt.
Con người ta nếu độc lập tự cường, tích cực cầu tiến, nỗ lực bỏ ra và phấn đấu, cơ hội và hồi báo sớm muộn cũng đến. Ông trời trước giờ chưa bao giờ ngược đãi những người chăm chỉ nỗ lực, đây là quy luật tự nhiên.
Cơ hội, thực ra luôn tồn tại, vấn đề là bạn có mắt để phát hiện ra nó hay không, bạn có đủ năng lực để nắm lấy và điều khiển nó hay không.
Sống trên đời nhất định phải có mục tiêu và lý tưởng phấn đấu. Một người không làm gì cả và suốt ngày nhàn rỗi, sớm muộn gì cũng sẽ bị bệnh vì lười biếng.
Điều đó không có nghĩa là bạn phải thành công mà bạn phải có việc để làm. Bất kể công việc hay sở thích, con người luôn phải có thái độ tích cực hướng về phía trước.
Người có thái độ tích cực, là người biết tự suy ngẫm lại bản thân, có sai thì sửa, cố gắng cải thiện để lần sau làm tốt hơn. Người này, phàm là chuyện gì cũng nghĩ theo hướng tốt, vận may nhất định không tồi.
Người có thái độ tiêu cực, không biết tự suy ngẫm lại mình, xảy ra vấn đề gì cũng là người khác không đúng, chỉ biết trách móc và tìm cách đổ lỗi cho người khác, trốn tránh trách nhiệm, không bao giờ có thể tiến bộ lên được.
Thái độ khác nhau, sẽ cho ra những cuộc đời khác nhau, cũng chính là cái mà chúng ta gọi là "vận mệnh".
Tuổi trẻ thì dễ học hơn tuổi già, học giỏi lại khó nên không nên coi thường thời gian. Nếu chúng ta đánh mất nguồn năng lượng nóng bỏng đó và không đấu tranh nghiêm túc thì khi về già chúng ta sẽ chỉ tiếc nuối và thở dài.
Tòa tháp chín tầng bắt đầu từ mảnh đất hoang sơ, cuộc hành trình ngàn dặm bắt đầu từ một bước chân. Thất bại là mẹ thành công. Những người sẵn sàng làm việc chăm chỉ, kiên trì và thực hiện từng bước một cuối cùng có thể đi đến đích cuối cùng của hạnh phúc.